Hy vọng với những bài thơ đường luật hay nhất sau đây sẽ giúp bạn chiêm nghiệm, suy ngẫm và mở rộng vốn hiểu biết hơn nữa về một thể thơ với cách gieo vần độc đáo, hình thức đa dạng, để lại một dấu ấn khó quên trong lòng độc giả qua hàng nghìn thế kỷ.
Tham khảo thêm:
Cửa sổ đêm khuya - tác giả Hàn Mặc Tử
Hoa cười nguyệt rọi cửa lồng gương
Lạ cảnh buồn thêm nỗi vấn vương
Tha thướt liễu in hồ gợn sóng
Hững hờ mai thoảng gió đưa hương
Vắng bạn ngâm thơ rượu bẽ bàng
Qua lại yến ngàn dâu ủ lá
Hoà đàn sẵn có dế bên tường
Tự hào - tác giả Ngô Ngọc Khánh
Kháng chiến gian lao một chặng đường
Anh hùng liệt sỹ sáng bao gương
Bền gan, vững chí qua mưa nắng
Bất khuất, kiên cường vượt tuyết sương
Muôn thuở, danh thơm ngời đất nước
Ngàn đời tên tuổi rạng quê hương
Cháu con mãi mãi luôn ghi nhớ
Ơn lớp người xưa đã dẫn đường
Nỗi buồn xuân xưa - tác giả Đông Hòa
Xuân vắng đã xưa cảnh đổi dời
Muộn ngày thêm trắng sợi buồn rơi
Nhân tình luyến mộng đêm mòn giấc
Mộ huyệt chôn người kiếp khổ đời
Ân oán nỗi lòng vương đắm mộng
Đớn đau hồn lặng khuất ngàn khơi
Trần duyên mãi tiếc ai tràn lệ
Xuân đợi mỏi chân bước rã rời
Ung Dung - tác giả Khánh Chân
Rượu bầu thơ túi cứ an nhiên
Thênh thang trời đất sống như tiên
Kệ thằng danh lợi lòng không lụy
Mặc đứa giàu sang dạ chẳng phiền
Gối bóng trăng khuya vờn đỉnh núi
Tựa làn gió nhạt thoảng bên hiên
Thế gian một kiếp sầu ai oán
Bốn cửa nhân sinh thỏa nhãn tiền
Tức cảnh - tác giả Nguyễn Thanh Toàn
Cần Thơ nắng trải ngất ngây tình
Nhẹ lướt du thuyền ngoạn cảnh xinh
Bổng tiếng đàn bầu vương nét cọ
Xề câu vọng cổ bén duyên mình
Cầu vươn sừng sững, chim vờn bóng
Nước chảy miên man, cá giỡn hình
Vẳng giọng hò ai da diết lạ
Hay là nhắn gọi đất hồi sinh .
Chiều Xuân Hà Nội - tác giả Xuân Bảo
Chiều xuân Hà Nội gió riêu riêu
Tháp bút mờ xa rựng ráng chiều
Nắng sót bừng soi đường phố cũ
Trăng ngời rắc hạt bức tường rêu
Long Biên sừng sững con rồng thép
Sông Nhị lung linh giải lụa điều
Cây cối xanh tươi mầm nảy nụ
Bờ xa ríu rít tiếng chim kêu
Thiếp bạc mệnh - tác giả Đỗ Thẩm Ngôn
Phiên âm
“Thảo lục Trường Môn yểm,
Đài thanh Vĩnh Hạng u.
Sủng di tân ái đoạt,
Lệ lạc cố tình lưu.
Đề điểu kinh tàn mộng,
Phi hoa giảo độc sầu.
Tự liên xuân sắc bãi,
Đoàn phiến phục nghinh thu.”
Dịch thơ - Trang Y Hạ
“Trường Môn cỏ biếc lối đi
Thâm u Vĩnh Hạng xanh rì rêu phong
Ái ân bị cướp đau lòng
Châu rơi tình cũ nhớ mong đêm dài
Mộng khuya sợ tiếng chim bay
Cánh hoa tơi tả lòng ray rứt sầu
Sắc xuân còn có chi đâu
Gượng cầm quạt cũ đón màu nắng thu.”
Nam hành biệt đệ - tác giả Vi Thừa Khánh
Phiên âm
“Đạm đạm trường giang thủy
Du du viễn khách tình
Lạc hoa tương dữ hận
Đáo địa nhất vô thanh.”
Dịch thơ - Trang Y Hạ
“Đôi bờ nước lạnh êm trôi
Đau lòng viễn khách bồi hồi trong tâm
Hoa rơi tê tái sóng gầm
Nhớ về đất cũ thì thầm phương xa.”
Hồi Hương Ngẫu Thư kỳ 1 - tác giả Hạ Tri Chương
Phiên âm
“Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi,
Hương âm vô cải, mấn mao tồi.
Nhi đồng tương kiến, bất tương thức,
Tiếu vấn, khách tòng hà xứ lai?”
Dịch thơ - Trang Y Hạ
“Trẻ đi, già trở lại nhà
Giọng quê chưa đổi tóc đà hoa râm
Trẻ con xúm lại xì xầm
Hỏi rằng: khách có đi lầm đường chăng!”
Tư Quy - tác giả Vương Bột
Phiên âm
“Trường Giang bi dĩ trệ
Vạn lý niệm tương quy
Huống phục cao phong vãn
Sơn sơn hoàng diệp phi.”
Dịch thơ - Trang Y Hạ
“Buồn theo sóng nước Tràng Giang
Quê xưa muôn dặm cũ càng nhớ thương
Chiều đêm gió lạnh canh trường
Lá vàng bỏ núi lạc phương trời nào.”
Đăng u châu đài ca - tác giả Trần Tử Ngang
Phiên âm
“Tiền bất kiến cổ nhân,
Hậu bất kiến lai giả.
Niệm thiên địa chi du du,
Ðộc sảng nhiên nhi thế hạ.”
Dịch thơ - Trang Y Hạ
“Ngó trước chẳng thấy người xưa
Nhìn sau kẻ mới lưa thưa nghĩ mà
Buồn trời buồn đất bao la
Một ta quạnh quẽ sương sa não nùng.”
Xuân mộng - tác giả Sầm Than
Phiên âm
“Động phòng tạc dạ xuân phong khởi,
Dao ức mỹ nhân Tương giang thuỷ.
Trẩm thượng phiến thì xuân mộng trung,
Hành tận Giang Nam sổ thiên lý.”
Dịch thơ - Trang Y Hạ
“Đêm xuân gió trở vô phòng
Sông Tương người đẹp có mong chi về
Trong mơ xuân tới vỗ về
Giang Nam nghìn dặm sơn khê một mình.”
Xuất tái - tác giả Vương Chi Hoán
Phiên âm
“Hoàng hà viễn hướng bạch vân gian
Nhất phiến cô thành vạn nhận san
Khương địch hà tu oán dương liễu?
Xuân phong bất độ ngọc môn quan.”
Dịch thơ - Trang Y Hạ
“Hoàng Hà hối hả theo mây trắng
Một mảnh thành hoang nấp đỉnh ngàn
Sáo rợ há nên hờn oán liễu?
Gió xuân lỡ hẹn Ngọc Môn Quan!”
Lương Châu Từ - tác giả Vương Hàn
Phiên âm
“Bồ đào mỹ tữu, dạ quang bôi
Dục ẩm, tỳ bà mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.”
Dịch thơ - Trang Y Hạ
“Rượu bồ đào, chén dạ quang
Uống nhanh lên ngựa tiếng đàn giục đi
Say nằm chiến địa cười chi
Xưa nay chinh chiến mấy khi trở về!”
Tương tư - tác giả Vương Duy
Phiên âm
“Hồng đậu sinh nam quốc,
Xuân lai phát kỷ chi.
Nguyện quân đa thái hiệt,
Thử vật tối tương ti (tư).”
Dịch thơ - Trang Y Hạ
“Đậu đỏ gốc ở phương Nam
Mùa xuân cành nẩy biết làm sao đây
Xin chàng cứ bẻ thẳng tay
Vật ấy gợi lại tháng ngày tương tư.”
Trì thượng - tác giả Bạch Cư Dị
Phiên âm
“Tiểu oa sanh tiểu đỉnh
Thâu thái bạch liên hồi
Bất giải tang tung tích
Phù bình nhất đạo khai”
Dịch thơ - Trang Y Hạ
“Cô gái nhỏ ngồi trên thuyền nhỏ
Hái hoa sen bơi ngược trở về
Vô tình chứng tích như in rõ
Mặt hồ còn rẽ một lối quê.”
THU BUỒN
Nhớ độ thu về bên bến sông
Nhìn quanh dòng nước thật mênh mông
Chạnh lòng chợt nhớ cô bạn cũ
Ngày tiển tôi đi.. dưới nắng hồng
Mười bảy năm trường đã cách chia
Tưởng rằng hôm đó vẫn hôm kia
Dáng em ngày cũ bao nhung nhớ
Mắt đẫm lệ rơi.. giây phút lìa
Rảo bước lòng vui qua khắp tỉnh
Chim say tình hót khúc bình minh
Hương hoa,gió mát nghe xao xuyến
Nắng nhẹ tơ vương.. nắng tỏ tình
Em hởi, em ơi, em ở đâu.. ??
Tìmem khắp chỗ suốt canh thâu
Đường xưa,phố vắng xa mù tịt
Tiếc nuối tình em... buồn bấy lâu.
NHỚ
Đông đến làm chi để nhớ thêm
Thoáng mơ hình bóng ai bên thềm
Nụ cười đôi mắt ngày xưa ấy
Như gọi như mời... rất dịu êm
Uống rượu cho quên giấc mộng mơ
Rượu vơi, tình vẫn chưa phai mờ
Tình sao tình quá ư tê tái
Một bóng em, anh.. vẫn đợi chờ
Nhớ phút chia ly nguyện ước mong
Chờ nhau chờ đến cuối mùa đông
Vòng tay âu yếm làn môi ngọt
Bỏ lại mình em.. thấy quặn lòng
Cả mấy năm ôm ảo mộng thường
Mơ cùng xây tổ ấm uyên ương.
Sao em lại nỡ quên tình cũ.
Để đến giờ này... mãi nhớ thương.
NHỚ VỀ EM
Đêm qua bổng nhớ đến em yêu
Chẳng biết vì sao lại nhớ nhiều
Có lẻ mùa xuân làm thổn thức
Bao nhiêu kỷ niệm.. biết bao điều
Ngày em dạo phố thật nên thơ
Bóng dáng yêu kiều lắm mộng mơ
Nhí nhảnh hồn nhiên đầy cảm xúc
Hồn anh rạo rực.. nỗi mong chờ
Xuân về lặng lẻ suốt bao năm
Tết đến làm anh lại nhớ thầm
Nhớ lại em yêu ngày tháng ấy
Tay đàn, giọng hát.. thoáng dư âm
Thời giờ vội vã bước nhanh qua
Mấy chục năm rồi vẫn thiết tha
Ngóng đợi trông chờ em chốn cũ
Cho dù vẫn biết... cuộc tình xa.
XUÂN KỶ NIỆM
Mùa xuân lại đến, nhớ năm xưa
Kỷ niệm vui buồn những buổi trưa
Nhỏ bạn cùng trường hay nhõng nhẽo
Tan giờ lớp học.. thích người đưa
Năm nào thuở ấy sức còn sung
Xế đạp cà tàng mấy đứa chung
Nhanh nhẹn lên ngồi sườn phía trước
Nàng cười rạng rỡ..nghĩ mông lung
Nhà nàng ở sát cạnh bờ sông
Lối nhỏ quanh co tới cánh đồng
Dốc nhỏ vừa xong thì dốc lớn
Gồng mình đạp, thở.. mỏi đau hông
Giờ ngồi nhớ đến thật ngây thơ
Nghĩ ngợi buồn cười tuổi mộng mơ
Chẳng biết giờ nàng nơi chốn cũ
Có còn nhớ lại... mối tình thơ.
EM và SEN
Ban chiều ngắm cảnh cạnh hồ sen
Những búp sen tươi giữa chốn thiền
Quyến rũ hồn thơ, chàng lãng tử
Say mê dáng điệu.. gái thuyền quyên
Nàng ngồi xoã tóc mượt như nhung
Áo yếm hồng tươi vẻ thẹn thùng
Trắng mịn làn da, hương phảng phất
Đen huyền ánh mắt.. nghĩ mông lung
Hỏi nhỏ nàng ơi, chút xíu thôi
Rằng hoa chửa có chủ hay rồi
Nghiêng mình bẽn lẽn, cười duyên dáng
Cúi mặt thì thầm.. nói điệu môi
Gió thổi mơn man suối tóc mềm
Sen hồ nắng toả dịu lòng thêm
Sao lòng thổn thức, nhìn say đắm
Dẫu dạ bâng quơ... lắng đọng niềm.
TUỔI HỌC TRÒ
Xuân đi hạ đến nhớ ngày xưa
Những lúc tan trường ở buổi trưa
Áo trắng học trò thơ mộng quá
Em, tôi thả bộ.. giỡn cười đùa
Trường em ở sát cạnh bờ sông
Phượng trổ muôn hoa sắc đỏ hồng
Gió thoảng đong đưa vài nhánh lá
Lung linh sóng biếc.. giữa trưa nồng
Nhí nhảnh cười vui thật dể thương
Đùa hoa rụng rớt ở trên đường
Nào em có biết mùa hè đến
Sắp sửa chia tay.. lúc bãi trường
Phượng vĩ hè sang dưới nắng tơ
Vài hàng lưu bút những vần thơ
Trao nhau kỷ niệm thân yêu nhất
Nhớ mãi ngày xưa... tuổi học trò.
LƯU BÚT TUỔI HỒNG
Còn đâu kỷ niệm cũ năm nào
Những lúc tan trường đẹp biết bao
Lớp học thầy cô trên bục giảng
Bao lời nhắn nhủ.. nhớ làm sao
Chiều nay bỗng nhớ bạn vô ngần
Lưu bút từng trang những bạn thân
Nét chữ đơn sơ đầy ý nghĩa
Nhiều lời chúc đẹp.. thấy lâng lâng
Ngồi xuồng ba lá, sóng đong đưa
Xoả tóc buông dài giữa nắng trưa
Áo trắng học trò trông tuyệt đẹp
Lòng nghe nhẹ nhõm.. nói sao vừa
Bãi trường mãn khoá mộng tương lai
Đại học đề tên góp sức tài
Chẳng phụ cô thầy công giảng dạy
Thôi cùng ước hẹn… ở ngày mai.
SẮC THU
Mùa hè nóng nực sắp đi qua
Tiếp đón thu sang lá lại già
Đổi sắc vàng khô rồi đỏ sậm
Từng, từng chiếc lá.. thổi bay xa
Ánh nắng chiều thu rọi bóng cây
Đường đi lá đổ dưới chân đầy
Lào xào nhịp điệu như ai oán
Rõ tiếc ngày xanh.. đã hết đây
Rồi thì nhánh trụi đứng chơ vơ
Trở gió heo may mãi đợi chờ
Bão tố phong ba trời lạnh lẽo
Cành trơ gắng gượng.. đến bơ phờ
Gió thổi vi vu, sầu ngấn lệ
Mây bay chầm chậm, thoáng châu sa
Thu về lá rụng buồn hiu hắt
Nghĩ ngợi lung tung... lại nhớ nhà.
XUÂN VỀ
Xuân lại đến rồi em có hay
Kia đàn chim hót giữa trời mây
Cả bầy lượn cánh như chào đón
Nắng ấm mùa xuân.. trở lại đây
Xuân đã về rồi em có mơ
Ngày xưa đường phố rất nên thơ
Hoa mai nở rộ vàng tươi tốt
Ong bướm nô đùa.. dưới nắng tơ
Xuân lại tới rồi em có mong
Chờ nhau điểm hẹn sát bờ sông
Thuê thuyền ngoạn cảnh quanh đây đó
Khuây khỏa bao năm.. nỗi nhớ trông
Xuân đã trở về anh mộng tưởng
Dáng em ngày đó giữa đêm sương
Có còn mong đợi nơi phương ấy
Chờ ngóng anh về...trọn nhớ thương.
Qua đèo ngang
Bà Huyện Thanh Quan
Bước tới đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen lá, đá chen hoa
Lom khom dưới núi, tiều vài chú
Lác đác bên sông, chợ mấy nhà
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
Dừng chân đứng lại, trời non nước
Một mảnh tình riêng, ta với ta.
Thương vợ
Trần Tế Xương
Quanh năm buôn bán ở mom sông,
Nuôi đủ năm con với một chồng.
Lặn lội thân cò khi quãng vắng,
Eo sèo mặt nước buổi đò đông.
Một duyên, hai nợ, âu đành phận,
Năm nắng, mười mưa, dám quản công.
Cha mẹ thói đời ăn ở bạc:
Có chồng hờ hững cũng như không!
Nhớ bạn phương trời
Trần Tế Xương
Ta nhớ người xa cách núi sông
Người xa, xa lắm, nhớ ta không?
Sao đang vui vẻ ra buồn bã!
Vừa mới quen nhau đã lạ lùng!
Lúc nhớ nhớ cùng trong mộng tưởng
Khi riêng riêng cả đến tình chung
Tương tư lọ phải là mưa gió
Một ngọn đèn xanh trống điểm thùng.
Cảm xuân
Tản Đà
Pháo đốt vui xuân rộn phố phường
Xuân về riêng cảm khách văn chương
Hồng phơi loá mắt chùm hoa giấy
Trắng nhuộm phơ đầu mái tóc sương
Cành liễu đông tây cơn gió thổi
Con tằm sống thác sợi tơ vương
Xuân này biết có hơn xuân trước
Hay nữa xuân tàn hạ lại sang?
Thu điếu
Nguyễn Khuyến
Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.
Thu ẩm
Nguyễn Khuyến
Năm gian nhà cỏ thấp le te
Ngõ tối đêm sâu đóm lập lòe
Lưng giậu phất phơ màu khói nhạt
Làn ao lóng lánh bóng trăng loe
Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt?
Mắt lão không vầy cũng đỏ hoe
Rượu tiếng rằng hay, hay chả mấy
Độ năm ba chén đã say nhè.
Thu vịnh
Nguyễn Khuyến
Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao,
Cần trúc lơ phơ gió hắt hiu.
Nước biếc trông như tầng khói phủ
Song thưa để mặc ánh trăng vào.
Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái,
Một tiếng trên không ngỗng nước nào?
Nhân hứng cũng vừa toan cất bút,
Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào.
Bạn đến chơi nhà
Nguyễn Khuyến
Đã bấy lâu nay bác tới nhà,
Trẻ thì đi vắng, chợ thời xa.
Ao sâu, sóng cả, khôn chài cá;
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.
Cải chửa ra cây, cà mới nụ;
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
Đầu trò tiếp khách, trầu không có,
Bác đến chơi đây, ta với ta.
Thú điền viên
Nguyễn Công Trứ
Mãi thế rồi ta sẽ tính đây
Ðiền viên thú nọ vẫn xưa nay
Giang hồ bạn lứa câu tan hợp
Tùng cúc anh em cuộc tỉnh say
Tòa đá Khương công* đôi khóm trúc
Áo xuân Nghiêm tử ** một vai cầy
Thái bình vũ trụ càng thong thả
Chẳng lợi danh chi lại hóa hay.
Nhạt nhẽo
Văn Đài Nguyễn
Cung đàn lỗi nhịp xót thuyền quyên
Khổ kiếp hồng nhan bạc bẽo truyền
Thấy chuỗi sen vàng tâm tự chuyển
Trông dòng liễu rậm mắt vờ chuyên
Người mơ gót ngọc buông hờ hững
Kẻ khấn lòng trinh mộng hão huyền
Phải giữ trong đầu bao ước nguyện
Nên đành nhạt nhẽo mối tình duyên.
Trăng buồn
Ngắm ánh trăng trôi dạ rối bời
Vi vu gió thổi giữa lưng trời
Nâng ly rượu đắng tình ta cạn
Cụng chén men cay mộng rã rời
Sóng nước mong chờ còn nhat nhẽo
Mây trời ngóng đợi lại sầu lơi
Thuyền xa vạn nẻo tình ly biệt
Lối cũ đâu rồi lệ chẳng vơi
Chiều mơ
Hoàng hôn tắt nắng phủ sương mờ
Dõi mắt trông về dạ ngẩn ngơ
Rặng liễu bên hồ đang ủ rũ
Lục bình dưới nước bỗng chơ vơ
Muôn điều hạnh ngộ như dòng chảy
Một khúc rời xa tận bến bờ
Chữ mộng chung vai sầu quạnh quẽ
Hương lòng vẫn đọng tại chiều mơ.
Mưa chiều kỷ niệm
Thương người giã biệt một chiều mưa
Lệ đẫm khăn thêu lúc cuối mùa
Kỷ niệm mong hoài còn thổn thức
Duyên tình nhớ mãi vẫn đong đưa
Sương mờ lạnh lẽo chờ mây gọi
Khói nhạt hanh hao đợi gió lùa
Nỗi cảm cô đơn buồn lặng lẽ
Mơ hồ tưởng lại chuyện ngày xưa.
Tham khảo thêm:
Trên đây là tập hợp những những bài thơ đường luật hay nhất đã được chúng tôi sưu tầm gửi đến bạn. Các bạn có thể chia sẻ nội dung hữu ích này cho người thân và bạn bè cùng tham khảo và sử dụng nhé.
►►CLICK NGAY vào nút TẢI VỀ dưới đây để download Tuyển chọn những bài thơ đường luật hay nhất đi cùng năm tháng file pdf hoàn toàn miễn phí!