Logo

Những câu thơ hay về bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông đi vào lòng người

Thơ về bốn mùa được nhiều nghệ sĩ lựa chọn là chủ đề sáng tác vì vẻ đẹp tự nhiên và hoang sơ của nó. Mỗi mùa đều hiện diện theo cách riêng vốn có, làm khơi dậy nhiều cảm xúc của người yêu thơ.
2.2
25 lượt đánh giá

Ở mùa Xuân với thời tiết dịu nhẹ, se lạnh, vạn vật sinh sôi nảy nở. Mùa Hạ là cái nắng chói chang, oi bức. Mùa Thu nhẹ nhàng, nên thơ, ngồi lặng lẽ ngắm lá vàng rơi còn Mùa Đông lại là cái lạnh đến buốt người, vạn vật xơ xác, hiu quạnh. Mỗi mùa một vẻ, đem lại cho ta nhiều cảm xúc khác nhau, chúng được lột tả một phần qua những câu thơ hay về bốn mùa.

Những câu thơ hay về mùa xuân

Sau cái lạnh lẽo, hiu quanh của mùa đông, mùa xuân xuất hiện như mọng đợi của vạn vật. Thời tiết dịu nhẹ, cây cối đâm chồi nảy lộc, tất cả lại bắt đầu một khởi đầu mới đầy mãnh liệt. Những câu thơ của mùa xuân căng đầy sức sống, phấn khởi và gửi gắm nhiều hy vọng.

Xuân
Tác giả: Chế Lan Viên

Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Đem chi xuân lại gợi thêm sầu?
Với tôi tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!

Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Với của hoa tươi, muôn cánh rã,
Về đây, đem chắn nẻo xuân sang! 

Ai biết hồn tôi say mộng ảo
Ý thu góp lại cản tình xuân?
Có một người nghèo không biết Tết
Mang lì chiếc áo độ thu tàn!

Có đứa trẻ thơ không biết khóc
Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran!
Chao ôi! Mong nhớ! Ôi, mong nhớ,
Một cánh chim thu lạc cuối ngàn.

Hồn xuân
Tác giả: Huy Cận 

Ai biết em tôi ở chốn nào?
Má tròn đương nụ, trán vừa cao.
Tiếng mùa về gọi lòng em dậy,
Lơ đãng lòng tôi chẳng kịp rào.

Ai biết người yêu nhỏ của tôi,
Người yêu nho nhỏ trốn đâu rồi?
Bảo giùm với nhé, em tôi đó,
Tròn trĩnh xinh như một quả đồi.

Ngực trắng giòn như một trái rừng,
Mắt thì bằng rượu, tóc bằng hương.
Miệng cười bừng nở hàm răng lựu,
Sáng cả trời xanh mấy dặm đường.

Anh khắp rừng cao xuống lũng sâu,
Tìm em, đi hái lộc xuân đầu.
Trồng đâu chân đẹp tròn như cột?
Em đẹp son ngời như cổ lâu.

Nghe nhịp đời lên, em bỏ anh,
Đua theo xuân nở rộn trăm cành.
Ý mùa cũng rộn trong thân mới,
Tóc rủ bờ tơ sợi liễu mành.

Khách qua đường ơi! Em tôi đây,
Chân em: cỏ mượt, mắt: hồ đầy.
Lòng em hóa cảnh chờ anh gặp,
Man mác hồn xuân ngọn gió hây.

Vào xuân
Tác giả: Hoàng Cầm

Đi vào nẻo xuân
Gặp đường lụa đỏ
Ai chờ em đó
Mà hoa trắng ngần

Đi vào thanh tân
Như về quê ngoại
Lúa hương đồng gần
Đương thì con gái

Hẹn cưới phân vân
Em nhìn mê mải
Chuồn ngô ngủ mãi
Bờ ao cúc tần

Khép tà áo mới
Em vào đêm xuân!

Mùa xuân nho nhỏ
Tác giả: Thanh Hải 

Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.

Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao.

Ðất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Ðất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước. 

Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến.

Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.

Mùa xuân ta xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế. 

Thơ xuân
Tác giả: Nguyễn Bính

Đây cả mùa xuân đã đến rồi
Từng nhà mở cửa đón vui tươi.
Từng cô em bé so màu áo
Đôi má hồng lên, nhí nhảnh cười. 

Và tựa hoa tươi, cánh nở dần,
Từng hàng thục nữ dậy thì xuân
Đường hương thao thức lòng quân tử
Vó ngựa quen rồi ngõ ái ân.

Từng gã thư sinh biếng chải đầu
Một mình mơ ước chuyện mai sau,
Lên kinh thi đỗ làm quan trạng,
Công chúa cài trâm thả tú cầu

Có những ông già tóc bạc phơ
Rượu đào đôi chén, bút đề thơ
Những bà tóc bạc, hiền như Phật
Sắm sửa hành trang trẩy hội chùa.

Pháo nổ đâu đây, khói ngợp trời
Nhà nhà đoàn tụ dưới hoa tươi,
Lòng tôi như cánh hoa tiên ấy
Một áng thơ đề nét chẳng phai.

Những bài thơ hay về mùa hè

Bài: Hè về

Đàn chim se sẻ
Hót trên cánh đồng
Bạn ơi biết không
Hè về rồi đó
Chiều nay bạn gió
Mang nồm về đây
Ôi mới đẹp thay!
Phượng hồng mở mắt
Dòng sông trong vắt
Trườn lên bãi xa
Một chuyến đò qua
Mang theo lũ bướm

Cánh diều bay lượn
Thênh thang lúa đồng
Bạn ơi thích không?
Hè về rồi đó!

Bài: Trưa hè

Trưa hè gió thổi
Hoa phượng lung lay
Cánh hoa rụng bay
Như bầy bướm lượn
Tiếng ve ca rộn
Nghe như tiếng đàn
Trưa hè liên hoan
Hoa bay ve hát.

Bài: Mùa hè đến

Mùa hè đến tưng bừng hoa nở
Mở cửa lòng gặp gỡ yêu thương
Đong đầy mật ngọt yêu đương
Biển xanh vẫy gọi bốn phương tìm về
Mùa hè đến bốn bề hoa cỏ
Rực phượng hồng, tím, đỏ trên cây
Trời cao lồng lộng gió mây
Bay cùng khát vọng đó đây tháng ngày
Mùa hè đến ong say rót mật
Sen ngập tràn ngây ngất hồn ta
Cỏ cây kết trái đơm hoa
Hòa cùng trời đất vỡ oà sông trăng
Mùa hè đến bằng lăng khoe sắc
Anh cùng em ta bắc cầu Kiều
Ngỡ ngàng lạc lối phiêu diêu
Trao thương gửi nhớ bao điều ước mơ.

Bài: Mùa hè với biển

Xanh xanh chen chút mấy tầng mây
Sóng sánh săm soi sợi tóc gầy
Dập dồn bọt toé vương bờ cát
Lăn tăn mơn mớn xoã vân tay
Gió thoảng cợt đùa se mi mắt
Mưa rào thủ thỉ dịu cỏ cây
Cánh diều mỏng mảnh khoe hương sắc
Biển hát xôn xao đẹp mê say​.

Bài thơ hay về mùa thu

Bài: Sang thu

Tác giả: Hữu Thỉnh

Bỗng nhận ra hương ổi

Phả vào trong gió se

Sương chùng chình qua ngõ

Hình như thu đã về.

Sông được lúc dềnh dàng

Chim bắt đầu vội vã

Có đám mây mùa hạ

Vắt nửa mình sang thu

Vẫn còn bao nhiêu nắng

Đã vơi dần cơn mưa

Sấm cũng bớt bất ngờ

Trên hàng cây đứng tuổi.

Bài: Câu cá mùa thu (Thu điếu)

Tác giả: Nguyễn Khuyến

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,

Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.

Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,

Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.

Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,

Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.

Tựa gối, buông cần lâu chẳng được,

Cá đâu đớp động dưới chân bèo.

Bài: Cuối thu

Tác giả: Hàn Mặc Tử

Lụa trời ai dệt với ai căng,

Ai thả chim bay đến Quảng Hàn,

Và ai gánh máu đi trên tuyết,

Mảnh áo da cừu ngắm nở nang.

Mây vẽ hằng hà sa số lệ,

Là nguồn ly biệt giữa cô đơn.

Sao không tô điểm nên sương khói,

Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn.

Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ,

Với buồn phơn phớt, vắng trơ vơ.

Cây gì mảnh khảnh run cầm cập,

Điềm báo thu vàng gầy xác xơ.

Thu héo nấc thành những tiếng khô.

Một vì sao lạ mọc phương mô?

Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ?

Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ?

Bài: Tiếng thu

Tác giả: Lưu Trọng Lư

Em không nghe mùa thu

Dưới trăng mờ thổn thức?

Em không nghe rạo rực

Hình ảnh kẻ chinh phu

Trong lòng người cô phụ?

Em không nghe rừng thu,

Lá thu kêu xào xạc,

Con nai vàng ngơ ngác

Đạp trên lá vàng khô?

Bài: Đây mùa thu tới

Tác giả: Xuân Diệu

Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,

Tóc buồn buông xuống lệ hàng ngàn

Đây mùa thu tới – mùa thu tới

Với áo mơ phai dệt lá vàng.

Hơn một loài hoa đã rụng cành

Trong vườn sắc đỏ giữa màu xanh

Những luồng run rẩy rung rinh lá

Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.

Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ

Non xa khởi sự nhạt sương mờ

Đã nghe rét mướt luồn trong gió

Đã vắng người sang những chuyến đò.

Mây vẩn từng không chim bay đi,

Khí trời u uất hận chia ly.

Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói

Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.

Bài: Heo may

Tác giả: Nguyễn Lan Hương

Thu lại về theo ngọn gió heo may

Trời chợt lạnh , gió lùa trên phố xá

Chân bước đi chợt thấy lòng lạnh quá!

Mảnh trăng thu sao khuyết mất nửa vầng?

Hà Nội mùa này lá vàng rụng đầy sân

Hoa sữa rơi ngập ngừng nơi góc phố

Hương cốm Vòng tỏa miên man nỗi nhớ

Thu ghé ngoài hiên, hoa cúc đượm vàng.

Heo may về,

Cơn gió báo mùa sang

Ta góp nhặt mùa lá rơi đếm tuổi

Chợt vu vơ, chợt hờn chợt dỗi

Để mặc ai ngơ ngẩn với trăng vàng.

Tháng chín chợt buồn

Mưa bong bóng vỡ tan

Ta lặng lẽ cùng thu hòa trong phố,

Chân rón rén sợ chạm mùa lá đổ,

Heo may đã về đây

Ta cũng đợi thu về...

Bài: Nỗi nhớ mùa thu

Tác giả: Hoàng Minh Tuấn

Cơn mưa rào cuối hạ, đã đi qua,

Trời hửng nắng, heo may về nhè nhẹ

Sắc vàng tươi, trải dài trên con phố,

Xào xạc lá rơi, Hà nội thu sang.

Con đường nào đưa ta tới Hồ Gươm

Nơi mặt nước xanh, xanh màu liễu rủ

Nơi tháp rùa ngàn năm còn đứng đó,

Nơi mặt hồ tím đỏ nắng hoàng hôn.

Hàng cây nào, cho ta thấy thân quen,

Mùi hương nào cho nồng nàn hoa sữa,

Góc phố trường xưa, cây bàng lá đỏ

Cốm "Vòng" xanh, thơm, mỗi độ thu về.

Con phố nào giăng kín bởi hàng me,

Vỉa hè nào vàng, thơm hương sấu rụng

Cơn gió nào khiến mặt hồ lay động,

Bài hát nào cho xao xuyến mùa thu.

Ta trở về với chốn cũ người xưa

Ta trở về với nồng nàn hoa sữa

Ta trở về với cây bàng lá đỏ

Ta trở về với hương cốm mùa thu.

Hà nội ơi, thu có tự bao giờ...

Để lại trong ta tình yêu nỗi nhớ...

Để lại trong ta buồn, vui, trăn trở...

Để lại trong ta nỗi nhớ mùa thu!!!

Bài: Nắng thu

Tác giả: Chu Long

Nắng Thu gió với lao xao

Màu vàng non nhẹ đầy trào khoảng không

Con đò đợi khách bên sông

Nước mềm như dải lụa hồng vắt ngang.

Thơm thơm hoa bưởi cúc vàng

Quyện hương xanh cốm dịu dàng lâng lâng

Tiếng ve tiếc hạ mắt quầng

Để cành phượng vĩ lá bâng khuâng buồn.

Áo dài ôm chiếc lưng thon

Thướt tha mềm mượt nét son dịu dàng

Tay nhặt sợi nắng Thu vàng

Thả lên đồng ruộng sắp sang vụ cày.

Nắng Thu nhẹ lá vàng bay

Em là ánh nắng Thu say bao người

Em mãi là nắng Thu ơi

Nắng Thu em mãi trọn đời xuân tôi!

Bài: Mùa thu bình yên

Tác giả: Phú Sĩ

Ta thả hồn theo cơn gió hiu hiu

Bỗng nghe lòng sao bình yên đến lạ

Cuộc sống số nơi phù hoa đô hội

Chút heo may cuốn trôi hết muộn phiền.

Ta tìm mình trong một sáng bình yên

Cơn mưa nhẹ ru miền xa thương nhớ

Gió chớm lạnh xua đi ngày hoang vỡ

Thuở xa rồi duyên nợ vẫn chờ nhau.

Ta mãi nhìn cánh chim dạo xa xôi

Cà phê đắng màn sương còn bốc khói

Kỷ niệm xưa dĩ vãng còn nhắn gởi

Lá vẫy chào vọng gợi tiếng yêu thương.

Ta nghĩ đời với bao nỗi vấn vương

Hoài niệm mãi một thời hương dĩ vãng

Ta chẳng nhớ hay muộn màng hối tiếc

Hương ngọt ngào lưu luyến quyện hồn ta.

Thu nhớ - Hồng Cẩm

Thu về sắc lá chẳng còn xanh

Chậm chậm cô đơn bước độc hành

Nỗi nhớ nên câu sầu chất ngất

Niềm thương gói gọn chữ yêu anh

Mây ơi! Hãy giúp tìm tin nhạn

Gió hỡi! Lang thang kiếm yến oanh

Mộng ước tương phùng nay đã vỡ

Giọt sầu mặn đắng suốt năm canh.

Bài thơ hay về mùa Đông

Làn gió mùa đông mang theo hơi khô lạnh làm vạn vật như thu mình lại, xác xơ sau sự từ biệt của mùa Thu. Chúng ta cảm nhận rõ hơn về sự cô đơn khó tả thành lời, có lẽ vì vậy những bài thơ về mùa Đông thường gắn liền với nỗi nhớ, sự cô đơn và mất mát.

Bài: Nỗi nhớ mùa đông

Tác giả: Tùng Trần

Đông đã về trên từng con phố nhỏ
Lạnh vai gầy..anh chợt ngó mông lung
Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng
Nhưng đông này..anh lạnh lùng đơn lẻ

Giờ nơi đâu..người yêu xưa nhỏ bé..?
Nhớ em nhiều..anh khoé mắt lệ cay
Bước một mình trên phố vắng chiều nay
Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ

Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở
Giờ phương nào..em có nhớ anh không..?
Có khi nào..nhớ kỷ niệm mùa đông
Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm..??

Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm
Để đêm về..lệ ướt đẫm bờ môi
Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi
Chợt tim anh…bồi hồi bao kỷ niệm

Nhớ đến em..anh nghe hồn tắt lịm
Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu..??
Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu
Để đông sang..anh đơn sầu..cô lẻ…!!

Bài: Đêm đông hoài niệm

Tác giả: Thiên Gia Bảo

Anh nghe nói gió mùa về em ạ
Em có buồn vì mình vắng nhau không
Chiếc khăn gió che chở cả mùa đông
Chỉ một phút nặng lòng đem vứt bỏ…

Chắc bây giờ ở phương trời xa đó
Đã có người thắp lửa sưởi trái tim
Đâu cần anh mà trông ngóng mong tìm
Thứ đã cũ của một thời xa vắng…

Khi tâm hồn như dòng sông phẳng lặng
Ái ân chìm xuống tận đáy đại dương
Đông có mang băng giá cũng vô thường
Bởi trái tim đâu còn niềm cảm xúc…

Phải cố quên đi những gì đã mất
Để niềm đau như cơn gió thoảng buồn
Cuộc sống mới có lẽ sẽ vui hơn
Khi tình yêu chẳng còn là tất cả…

Em ấm êm bên một người xa lạ
Anh cũng đành chấp nhận bị lãng quên
Phận kiếp chẳng cho hai đứa nên duyên
Thì chúc em muôn đời luôn hạnh phúc…

Nếu đau thương làm anh thêm nghị lực
Sống vững vàng bước tiếp đến ngày mai
Vùi chôn đi xóa bỏ những u hoài
Hãy xem như mình chưa từng…em nhé…

Rồi anh cũng phải đứng lên mạnh mẽ
Trút muộn phiền đối diện với chính anh
Nam tử hán không được quá lụy tình
Khi người ta đã thay lòng đổi dạ.

Bài: Đông về xa em

Tác giả: Đức Trung

Đêm qua gió lạnh tràn về
Đơn côi gối chiếc tái tê trong lòng
Giờ này em có biết không?
Thu tàn sắp hết mùa đông bắt đầu

Sao mình cứ mãi xa nhau?
Để tim khắc khoải nỗi sầu tâm can
Chia ly thương nhớ vô vàn
Tình như con sóng nát tan trong lòng”

Bao nhiêu mộng ước chờ mong
Đừng làm phai nhạt má hồng nghe em?
Anh nằm thao thức trong đêm
Nhớ bao kỷ niệm êm đềm biết không?

Tình yêu như ngọn lửa hồng
Sẽ luôn sưởi ấm mùa đông lạnh lùng.

Bài: Mùa đông về

Tác giả: Lê Hoàng

Trời se lạnh gió vờn len lỏi
Lòng tái tê nhoi nhói lặng buồn
Mưa chiều xối xả …mưa tuôn
Đìu hiu quán nhỏ …cõi hồn chênh chao !

Ôm nỗi nhớ.. hai đầu biền biệt
Cách dặm trường da diết khôn nguôi
Ước gì cơn gió lả lơi
Dập dìu đưa lối quyện môi ấm nồng

Nhỏ yêu dấu ! Mùa đông lặng lẽ
Qua trước thềm quạnh quẽ nhớ nhau
Lòng anh một nỗi âu sầu
Âm thầm gửi đến nhỏ câu chân tình.

Nhỏ yêu hỡi ! mông mênh nỗi nhớ
Trái tim hồng một thuở khát khao
Giờ đây thấp thỏm thét gào
Quặn lòng tha thiết tình trao vẹn thề .

Ôi não nuột ! Sơn khê cách trở
Ở hai đầu nổi nhớ xót xa
Tình duyên nguyện thắm mặn mà
Dẫu lòng cách biệt thiết tha chẳng sờn.
Phố Mùa Đông – Toàn Tâm Hòa
Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay
Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt
Chút hương thu còn bên đời yếu ớt
Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao

Phố nghiêng mình đón cái lạnh Đông trao
Trời bảng lảng một màu sương buốt giá
Em bơ vơ bên hàng cây trụi lá
Thấy xao lòng một chút lạ… chút quen

Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan len
Lời tạ từ Mùa Thu chưa kịp nói
Gió heo may cũng ra đi rất vội
Đông về rồi gió đông bắc theo sang

Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mang
Có mùa Đông đang vội vàng gõ cửa
Và mang theo bao nỗi niềm chất chứa
Chợt nhớ về một lời hứa xa xôi
Đông đã về… em có đến bên tôi?

Bài: Nỗi Buồn Chờ Đông

Mọi nỗi buồn em để dành đến Đông
Khi đất trời chìm trong làn gió lạnh
Em dang tay ôm buồn thương bên cạnh
Chắc sẽ chẳng hề thấy lạnh được đâu

Nếu giọt lệ lỡ đọng trên mắt nâu
Xin em giữ đến Đông hãy rơi xuống
Khi hoa cải đã rộ vàng từng luống
Nước mắt sẽ làm ngực trái ấm lên

Mọi nỗi buồn em gửi gió mùa Đông
Chắc gió lạnh và dài Lê thê thế
Sẽ cuốn đi rất nhanh va rất nhẹ
Chờ nắng lên hong khô đôi mắt nhoè

Mùa Đông qua phố xá đều vắng hoe
Em sẽ chẳng thấy riêng mình cô độc
Những nỗi buồn đã trở nên gai góc
Sẽ thôi đâm vào sâu thẳm tâm hồn

Ngọt nhạt chiều gầy nắng buổi hoàng hôn
Thèm Hương nắng còn Vương lại trên tóc
Thèm những dỗ dành để một lần được khóc
Khi trái tim mạnh mẽ đã mệt nhoài
.

Bài: Mùa Đông Phố Nhỏ

Thành phố sáng nay bỗng trở gió nhé Anh
Em giật mình ngỡ mùa Đông phố nhỏ
Góc ngày xưa có người hay đứng đó
Chờ mấy mùa thương nhớ biết bao nhiêu

Ngốc nghếch quá Anh nhỉ, chẳng dám nhận tình yêu
Chỉ ngại ngùng...thích thích nhau đôi chút
Muốn nắm tay nhưng ngập ngừng...thành hụt
Muốn nói gì mà lại cứ lặng im.

Mỗi mùa đều mang một vẻ đẹp riêng, chúng không sinh ra để tượng trưng cho một cảm xúc buồn, vui nào cả. Ánh Thu dưới góc nhìn của người ngày có thể ảm đạm, cô quạnh nhưng dưới ánh mắt kẻ khác lại đầy mộng mơ, ngọt ngào.

Đánh giá bài viết
2.2
25 lượt đánh giá
Tham khảo thêm:
    CÔNG TY CỔ PHẦN TRUYỀN THÔNG HDC VIỆT NAM
    Tầng 3, toà nhà S3, Vinhomes Skylake, đường Phạm Hùng, quận Nam Từ Liêm, Hà Nội
    Liên hệ quảng cáo: tailieucom123@gmail.com
    Copyright © 2020 Tailieu.com