Giới thiệu đến các em học sinh và thầy cô giáo tổng hợp 9 đoạn văn khoảng 5 đến 7 câu nói về xóm làng hoặc phố phường của em chọn lọc hay nhất. Các em nghiên cứu tài liệu, tham khảo ý tưởng và cách viết bài để hoàn thiện bài văn kể về những sự đổi mới ở địa phương. Chi tiết mời tham khảo dưới đây.
Quê em có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn một màu xanh mơn mởn. Xa xa là xóm làng núp dưới những vườn cây sum suê hoa trái. Dãy núi tím ngắt mờ xa lấp ló chân mây. Hàng bạch đàn lao xao trong gió. Con đường làng như một dải lụa vắt ngang qua cánh đồng. Vào mùa lúa chín, cánh đồng trông như như một tấm thảm màu vàng nhung. Ngày mùa, đồng quê rộn tiếng nói cười.
Chiều chiều, nơi bãi cỏ rộng trên đê, em nằm ngắm bầu trời mây trôi, ngắm mặt trời lặn sau dãy núi cao cao kia. Em lắng nghe con sông hiền hòa thì thầm kể chuyện tháng ngày cần mẫn chảy bên làng. Em thấy cây cầu bắc qua sông nối đôi bờ, suốt ngày rộn tiếng xe đưa người qua lại.
Đẹp nhất là những đêm trăng sáng, sân nhà văn hóa thôn em rộn tiếng vui đùa. Em chơi đến tận khuya. Đêm về, trong giấc ngủ, em vẫn thấy trăng vàng chảy khắp thôn quê. Quê em đẹp lắm! Em rất tự hào về vẻ đẹp thanh bình của quê hương em.
Hằng năm, cứ đến hè là em lại được bố mẹ cho về quê ngoại chơi. Quê hương của em là một vùng nông thôn vô cùng thanh bình. Mỗi buổi sáng sớm, bà ngoại thường đưa em ra ngoài cánh đồng để ngắm nhìn khung cảnh quê hương. Những hạt sương sớm còn đọng trên cỏ non xanh biếc. Lúc này, mặt trời chưa nhô lên hẳn mà vẫn còn lấp ló sau lũy tre làng.
Xa xa, tận trong làng, tiếng gà, tiếng vịt và cả tiếng trâu bò… kêu rộn lên đòi ăn. Khói từ các chái nhà bốc lên, quyện với vị phù sa theo gió từ sông thổi vào nghe ngai ngái. Đó là một mùi hương ấm nồng và thân thuộc. Khi mặt trời đã lên cao, ánh nắng ấm áp tỏa xuống sưởi ấm vạt vật.
Cây cối khắp nơi đều tràn đầy sức sống. Con đường làng cũng nhộn nhịp người qua lại. Người đi làm, người đi chợ… Các bác nông dân dắt trâu ra đồng. Ai cũng bận rộn với công việc của mình. Làng quê em thật đẹp biết bao nhiêu.
Quê hương em mới tươi đẹp làm sao! Những con đường làng quanh co trải dài típ tắp. Hai bên đường là những lũy tre xanh rì rào trong gió. Con đường đất trải dài đến vô tận. Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, quê hương em đều có những vẻ đẹp rất riêng. Xuân về quê em như thay áo mới. Màu sắc của chồi non của hoa màu bung nở rực rỡ. Điều đó làm lên một vùng đất trời tràn ngập sức sống.
Những ngày hè, tiếng ve kêu râm ran trên vòm cây xanh lá. Khi ấy, cây đa nơi đầu đình là nơi đông người tập trung nhất. Nào trẻ con, người già, tiếng cười đùa rôm rả vang vọng khắp không gian làng quê. Những bóng cây xanh như mở ra một khoảng trời xanh mát mới. Không còn cái nóng như thiêu đốt của nắng hạ. Ở đó chỉ còn những cơn gió, những câu chuyện trò của trẻ nhỏ, người già.
Chiều chiều, trên những cánh đồng lúa vàng là những đàn cò bay lả bay la. Những cơn gió hè mang theo hương đồng cỏ nội bay đi khắp con đường làng. Hương lúa mới quyện vào mùi đất đai như một dấu ấn tuyệt vời nhất mà em chẳng thể nào quên nơi quê hương mình. Thu sang, lá vàng lại làm cho bức tranh quê thêm bao phần thơ mộng. Khung cảnh ấy gợi lên những rung động, những hoài niệm thân quen.
Đông về, không gian yên lặng và chỉ còn tiếng rít của những cơn gió buốt lạnh. Cây cối khi ấy gầy gò và yếu ớt nhưng vùng đất ấy vẫn âm thầm cố gắng nuôi trong mình dòng chảy tràn trề nhựa sống. Để rồi khi xuân sang lại thêm phần rực rỡ, sáng tươi. Quê hương! Hai tiếng gọi ấy thật thân thương và gần gũi. Mảnh đất ven bờ sông Hồng được nhận biết bao phù sa, làm lên vùng quê trù phú và màu mỡ, đẹp đẽ đến như vậy. Ôi, em yêu biết mấy quê hương tươi đẹp của mình!
Nếu ai đã đến với quê ern, một bản làng miễn núi thì hắn không bao giờ quên vẻ đẹp bình dị của nó. Quê em có những ngôi nhà sàn nhỏ nhắn nằm dưới những bóng cây. Các ngôi nhà gần nhau như anh em quấy quần. Xa xa, con suối ngày đêm cháy róc rách tựa gảy đàn. Xung quanh là những quả đối xanh mướt với từng vạt nương vẫy tốt tươi.
Đẹp nhất là khi chiều về từng chùm nắng nhạt nhảy nhét trên nương, chảy dài như dát vàng lấp lánh. Lúc đó, mọi người đi làm về nói cười vui vẻ. Mấy đứa trẻ chạy sau lưng mẹ, cái bóng lũn cũn thật đáng yêu. Cuộc sống ở quê em thật thanh bình, yên ấm.
Em sinh ra và lớn lên ở miền trung du hiền hòa. Nơi đây phong cảnh thật đẹp. Dọc con sông êm đềm là những vườn chuối xanh ngút ngàn. Trập trùng trong nắng mai là những đồi cọ xòe ô xanh mát. Những đồi chè bát ngát chạy nối nhau tít tận chân trời. Dòng sông uốn lượn đẹp như dải lụa đào, chở nặng phù sa. Từ triền đê lộng gió, em ngắm nhìn những đồng lúa trổ đòng ngát hương thơm. Em thấy làng quê em ẩn hiện giữa những vườn cây sum suê hoa trái.
Nơi đó có nhà em ở. Mái nhà sàn dưới chân núi bình yên, giản dị. Những con đường làng đất đỏ cong cong theo ruộng đồng, ôm lấy những bãi ngô, nương chè và thấp thoáng những nếp nhà đơn sơ giữa màu xanh của núi đồi. Trong ánh hoàng hôn, khói cơm chiều lan tỏa trong sương tạo nên khung cảnh vừa huyền hoặc vừa bình yên vô cùng. Em thấy quê em thanh bình và đáng yêu quá! Em sẽ mãi không bao giờ quên những hình ảnh đẹp của quê em.
“Ò ó o …..” Tiếng gáy vang của chú gà trống đã xé tan màn đêm yên tĩnh. Một ngày mới lại bắt đầu trên quê hương em. Cảnh bình minh trên quê hương em thật tuyệt đẹp. Sáng sớm, khi ông mặt trời còn chưa hé rạng đông, mọi người đã bắt đầu thức dạy và tất bật với công việc của mình. Một vài bác nông dân đã ra đường từ sáng sớm. Họ mang theo cuốc, thuổng ra đồng để vun vén bờ ruộng, khơi mở kênh rạch.
Không khí buổi sáng trong lành và thoáng đãng. Những cánh đồng xanh non mơn mởn chạy dài đến tít tận chân trời. Màu xanh ấy mở ra một không gian rộng lớn và thoáng đãng, trần ngập sức sống. Những người bán hàng cũng bắt đầu bày biện gian hàng của mình, đặc biệt là những người bán đồ ăn sáng. Họ tranh thủ bày bán những đồ ăn cần thiết phục vụ nhu cầu của người dân trong làng.
Sự sôi động và tấp nập từ đây cũng bắt đầu. Khi ông mặt trời vừa ló rạng đông, cuộc sống của người dân trong làng thật sự đã đi vào quỹ đạo. Mọi người ra đường nhiều hơn, có bán buôn, có hoạt động nhiều hơn. Đây chính là khởi đầu cho một ngày mới tràn đầy niềm vui và hạnh phúc của người dân quê em.
Quê hương là nơi mà dù có đi đến bao xa, em vẫn luôn muốn được trở về. Đó là một ngôi làng nhỏ, nằm dưới sườn núi lớn. Khí hậu trong lành, mát mẻ và dễ chịu. Trong làng là những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, cùng rất nhiều những cây cối xanh mượt. Đó là những chuối, những mít, những bưởi, những đào… Nhà nào cũng trồng đầy những luống rau xanh.
Mỗi nhà lại cho nhà khác một ít khi thu hoạch được chứ hầu như không đem ra chợ bán. Nhờ cái tình làng nghĩa xóm ấy, mà chẳng mấy khi người dân ở đây phải ra chợ mua bó rau hay rổ quả. Những sáng tinh mơ, cả ngôi làng sẽ chìm trong màn sương dày đặc. Trông chẳng khác gì chốn bồng lai tiên cảnh mà những câu chuyện thần thoại thường nói đến. Em yêu quê hương của mình lắm!
Chiều về, thành phố quê em trở nên nhộn nhịp. Ông mặt trời nhuộm đang đang lặn dần. Thỉnh thoảng, những cơn gió thổi đến xoa dịu cái nóng cho con người. Ngoài đường, xe cộ bắt đầu nhiều hơn. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng động cơ xe máy và vô vàn những tiếng động khác hợp lại tạo nên một thứ âm thanh hỗn độn huyên náo khắp đường phố.
Mọi người trên đường lúc này đều mong trở về nhà thật nhanh. Để được sum họp với gia đình trong bữa cơm tối ấm cúng, vui vẻ. Hai bên đường, các hàng quán đã chuẩn bị lên đèn. Những quán ăn đều rất đông đúc. Thành phố của em thật sôi động nhưng rất trật tự văn minh. Em yêu biết bao quê hương của mình.
Con phố nơi gia đình em ở đó chính là một khu phố cũ, đường hẹp và ngắn. Sống ở đây lâu em biết được nhịp sống ở đây bắt đầu rất sớm và kết thúc thì rất muộn. Khi buổi sáng sớm đến thì mọi thứ như đều vắng vẻ hơn thời gian trong ngày. Trên vỉa hè rộng rãi có những bác lớn tuổi, các bà, các ông đang tập bài thể dục quen thuộc. Người trẻ hơn thì lại chọn cho mình môn thể thao chạy hay đi bộ.
Phóng tầm mắt ra xa chút thì khung cảnh buổi sáng trên đường phố lại có các quầy hàng bên đường cũng như tiếng rao của người bán hàng rong. Chỉ một loáng sau, đường phố đã đông vui nhộn nhịp hẳn lên không còn vắng lặng như trước nữa. Ngay ở đầu phố là các cửa hàng đã dọn hết hàng ra. Trên đường thì đã tấp nập người qua lại.
Ở phía xa xa thì những cô cậu trò chúng em lũ lượt đến trường. Chúng em đi thành hàng một, hàng hai trên vỉa hè và như đang nói chuyện vui vẻ không ngớt. Những cô chú công nhân cũng nhanh chóng đến các khu công nghiệp. Tất cả như ồn ào hơn bao giờ hết. Khung cảnh im lặng đã đi đâu mất để nhường chỗ cho sự náo nhiệt của cảnh phố phường.
Cảnh phố phường buổi sáng như đông đúc vậy thôi, nhưng nó đã trở thành một nếp sống quen thuộc. Em cũng yêu con đường phố nơi em ở nhiều lắm! Cho dù lớn lên em vẫn mãi không bao giờ quên được khung cảnh đường phố quê em vào những buổi sớm.
► CLICK NGAY nút TẢI VỀ dưới đây để tải bản Full của tài liệu: Top 9 Đoạn văn khoảng 5 đến 7 câu nói về xóm làng hoặc phố phường của em