Chúng tôi sưu tầm với giới thiệu các em học sinh bài văn mẫu Kể chuyện về một lần em được đi thăm cảnh đẹp ở địa phương em hoặc nơi khác lớp 5. Hy vọng rằng đây sẽ là tài liệu hữu ích giúp học sinh tham khảo các bài văn, có thêm nhiều ý tưởng cho bài viết của mình đạt kết quả cao.
KÌ NGHỈ HÈ Ở ĐÀ NẴNG
Mùa hè chợt đến với cánh phượng đỏ ngoài sân, với khúc ca ve sầu rì rào trên vòm lá, với tiếng trống trường lúc một rộn rã hơn,… Hè, ai ai cũng háo hức đón một kì nghỉ lí thú. Hè vừa qua, gia đình tôi chọn Đà Nẵng làm địa điểm để “tránh” cái nắng nóng của thủ đô.
Tôi đã háo hức chuẩn bị những đồ dùng cần thiết từ một tuần nay. Tối hôm trước ngày khởi hành, chị em tôi kiểm tra kĩ lưỡng, nào áo váy, nào mũ, nào kính, rồi cả đồ chơi. Tôi chưa được đến Đà Nẵng nên háo hức lắm. Đêm ngủ cứ mơ màng, thấp thỏm sợ tỉnh giấc muộn mọi người đi mất.
“Reng reng reng…” Chiếc đồng hồ báo thức kêu vang. Tôi giật mình tỉnh giấc. Đêm qua mãi mới chợp mắt được, lại ngủ chẳng yên giấc nên khi thức dậy vẫn buồn ngủ díu mắt. Mẹ giục chúng tôi mau vào đánh răng, rửa mặt để ăn sáng. Khi chiếc xe lăn bánh, tôi khẽ tựa đầu vào vai chị để ngủ. Trong chốc lát, chúng tôi đã có mặt ở sân bay. Chiếc máy bay cất cánh, tôi từ từ được bay lên bầu trời cao. Qua ô cửa kính, tôi thấy thành phố nhỏ dần nhỏ dần rồi khuất tầm mắt. Tôi có cảm giác như mình đang bay lơ lửng giữa ngàn vạn đám mây bồng bềnh.
Chúng tôi đi đến bãi biển. Biển Đà Nẵng xanh mà đẹp. Bầu trời xanh ngắt không một chòm mây. Mặt trời chẳng đỏ vàng rực như tôi vẫn thường thấy mà nó lại trắng xóa, tỏa muôn tia lấp lánh ra tứ phía như viên kim cương lơ lửng giữa không trung. Nước biển xanh biêng biếc, mát dịu. Sóng trắng đua nhau vỗ vào bờ. Lúc này, du khách chưa đông đúc. Chiều, mọi người kéo ra bãi biển tấp nập. Người tắm biển, người ngắm cảnh, người chụp ảnh,… Gia đình tôi ra tắm biển. Hồi lâu, chị em tôi vào bờ xây lâu đài cát. Đang hì hục xây thì một con sóng lớn tràn vào. Tòa lâu đài mà chị em tôi xây đắp mãi mới được đã bị sóng cuốn đi mất. Tôi mếu máo giận dỗi biển xanh. Bỗng, chị tôi nhặt được một chiếc vỏ ốc trắng, to chừng nắm tay. Thấy chiếc vỏ ốc, tôi quên luôn niềm tiếc nuối ban nãy.
Những ngày sau, gia đình tôi còn đi nhiều nơi tuyệt đẹp ở Đà Nẵng: cầu Rồng, cầu sông Hàn, Bà Nà Hills, chùa Linh Ứng,… nhưng tôi vẫn thích nhất bãi biển nọ. Khi về, tôi đã vô cùng tiếc nuối khi phải rời xa thành phố tươi đẹp này. Cho đến bây giờ, chị em tôi vẫn thường áp tai vào chiếc vỏ ốc nhặt được để nghe tiếng sóng biển.
Mùa hè năm ngoái, mẹ cho em đi du lịch ở Huế. Đó là một chuyên đi đầy thú vị.
Đêm hôm trước, mẹ dặn em đi ngủ sớm để bốn giờ sáng mai khởi hành. Suốt đêm, em thao thức về chuyến đi xa của mình. Mãi gần sáng, em mới chợp mắt được một lúc. Đúng bốn giờ, mẹ đã gọi dậy chuẩn bị. Năm giờ, xe bắt đầu chuyển bánh, bố em còn nắm tay dặn :
- Hải đi cho khỏe và về kể lại cho bố nghe nhé !
- Vâng thưa bố con nhớ ạ !
Xe đưa cả đoàn lướt bon bon trên đường quốc lộ. Xe đi qua cánh đồng lúa Tuy Hòa cò bay thẳng cánh, qua rừng dừa Tam Quan bạt ngàn rồi bắt đầu vượt đèo. Mẹ em bảo đó là đèo Hải Vân. Xe leo mải, leo mãi tới đỉnh đèo. Trước mắt em là một vùng trời biển rộng mênh mông bát ngát. Xuống đèo là đến địa phận tỉnh Thừa Thiên Huế. Xe vẫn lao vun vút, mãi gần mười giờ đêm xe mới đến thành phố Huế. Thành phố gần chìm trong giấc ngủ. Xe qua cầu Tràng Tiền bắc trên dòng sông Hương. Hai bên bờ đèn sáng mờ ảo, lung linh. Cả đoàn nghỉ ở khách sạn Hương Giang. Đi suốt ngày mệt quá nên vừa nằm lên giường em đã ngủ chẳng còn biết trời đất gì nữa.
Sáng hôm sau, mẹ cùng các cô cho em đi thăm Cố Đô. Theo chỉ dẫn của cô hướng dẫn viên, em vào Đại Nội. Cảnh nào ở đây cũng khiến em ngạc nhiên. Đây là những khẩu đại bác bằng đồng. Nơi kia là những đính đồng to tướng nặng hàng tấn, rồi bàn thờ các ngai vàng của các vua nhà Nguyễn. Sau đó, cả đoàn xuống thuyền, ngược dòng sông Hương đi thăm khu lăng tẩm vua Tự Đức. Lăng Tự Đức êm đềm như vườn tược Huế. Rồi lên ô tô, xuôi dòng về thăm lăng Khải Định. Lăng Khải Định không đồ sộ nhưng lộng lẫy. Em phải trèo hàng trăm bậc đá mới vào đến lăng. Một tòa nhà hiện ra làm em choáng ngợp bởi những đường nét hoa văn múa lượn, những màu sắc sặc sỡ. Tất cả đều được ghép bằng những mảnh sứ. Vào sâu hơn nưa là tượng vua Khải Định đúc bằng đồng to lớn và bệ vệ.
Ngày hôm sau, em về thăm thôn Vĩ Dạ. Phong cảnh ở đây rất thanh bình của một vùng quê yên ả. Cô hướng dẫn viên cho biết, nơi đây đã đi vào văn chương Việt Nam với bài thơ nổi tiếng Dây thôn Vĩ Dạ của nhà thơ Hàn Mặc Tử. Em còn được thưởng thức món đặc sản cơm hến và chè bắp rất dân dã. Buổi chiều, mẹ cho em đi chợ Đông Ba. Bây giờ, em mới có dịp ngắm thành phố Huế. Quả là "Huế đẹp, Huế mơ" như nhiều người đã từng ca ngợi, vẻ đẹp trầm tĩnh lạ thường. Vào đến chợ, em hoa cả mắt vì sự phong phú của hàng hóa. Mẹ em chỉ mua những đặc sản như hạt sen, mè xửng, nón bài thơ ... về làm quà cho gia đình.
Thế là kết thúc ngày thứ hai. Tối hôm đó, em được ngồi thuyền rồng trên dòng sông Hương. Hai bên bờ sông, đèn điện như sao ẩn hiện. Dòng sông lấp lánh dát vàng. Con thuyền từ từ trôi theo giọng hò của các ca sĩ.
Đó là một chuyên đi đầy thú vị chẳng bao giờ em có thể quên được. Đất nước ta còn nhiều danh lam thắng cảnh đẹp hơn nữa. Nào vịnh Hạ Long, động Phong Nha, biển Nha Trang ... Em mong ước mình sẽ được đi thăm những nơi như thế để thêm yêu đất nước quê hương.
Ở quê em cứ tới dịp mùng 7 tháng 3 âm lịch hàng năm là lại tổ chức lễ hội Chùa Thầy, đây là một ngôi chùa nổi tiếng ở khu vực ngoại thành Hà Nội, ngôi chùa không chỉ có lịch sử lâu đời với vẻ trang nghiêm cổ kính mà còn có phong cảnh thiên nhiên rất đẹp.
Hôm đó là một ngày cuối tuần trước ngày diễn ra lễ hội chỉ mấy ngày, cả gia đình em đã cùng đi tham quan và vãn cảnh chùa. Bước vào cổng chùa em đã cảm nhận được mùi hương thoang thoảng qua cánh mũi, không khí trang nghiêm và thanh tịnh rất tĩnh lặng, mọi người ai cũng đi nhẹ nói khẽ và ăn mặc kín đáo, lịch sự. Khuôn viên chùa có rất nhiều cây cổ thụ, cây cảnh và những giàn hoa phong lan khiến cho mọi người khi vào đây sẽ cảm thấy rất yên bình, trong lành. Những mái ngói đã rêu phong xanh rì, vòm mái cong lên mang vẻ cổ kính và trầm mặc.
Trước sân chùa là hồ Long Trì, nơi đây là một hồ khá rộng có Thủy Đình là nơi thường biểu diễn những lễ hội múa rối nước, bởi ngôi chùa này gắn với cuộc đời của Thiền sư Từ Đạo Hạnh - cha đẻ của nghề múa rối nước. Mặt hồ nước rất xanh và trong, hai bên hồ nước còn có hai chiếc cầu xây cong lên được lợp mái ngói trông rất khác biệt và cổ kính. Chùa Thầy nằm dựa vào một ngọn núi tên là Sài Sơn, ngọn núi khá cao và từng bước đi lên núi được xẻ ra trực tiếp bằng đá núi.
Em đã rất cố gắng nhưng chỉ leo được một nửa đường đã quá mệt và những đoạn dốc khá cao. Để lên được đỉnh núi nơi cắm ngọn cờ Tổ quốc còn phải leo đường núi không có bậc thang. Em sẽ quyết tâm một dịp gần nhất sẽ leo tới đỉnh núi.
Em rất tự hào vì quê mình có một cảnh đẹp và ngôi chùa linh thiêng cổ kính như vậy. Hàng năm tới lễ hội Chùa Thầy, mọi người kéo về đây rất đông, nhờ vậy mà tiếng tăm của danh lam thắng cảnh quê hương lại được vang xa hơn.
Một trong những chuyến đi mà em có ấn tượng sâu sắc nhất là chuyến đi cùng đoàn của lớp vào tham quan di tích Thành Cổ Loa. Đây là một chuyến đi rất tuyệt vời, em và các bạn đã có được những trải nghiệm vô cùng thú vị.
Thành Cổ Loa nằm ở huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội, nơi đây thờ An Dương Vương và công chúa Mị Châu. Ấn tượng đầu tiên của em khi tới đây chính là sự trang nghiêm, cổ kính và uy nghi của đền thờ. Cô hướng dẫn viên đã giới thiệu cho chúng em nghe về từng ngôi đền thờ, đầu tiên là đề thờ vua An Dương Vương, trong đền thờ có nhiều câu đối, không khí thiêng liêng, thành kính. Trước đền thờ có khoảng sân rộng, có nhiều những chậu cây cảnh được uốn nắn và tạo thế rất đẹp, cắt tỉa và chăm sóc cẩn thận.
Bên cạnh đền có một cây đa cổ thụ, có lẽ cây đa đã được trồng từ khi nhân dân lập nên đền thờ này. Bao quang khu đền là những ban, miếu thờ các vị trung thần của vua An Dương Vương như Cao Lỗ - người chế tạo ra nỏ thần. Ở hồ Bán Nguyệt chính là bức tượng Cao Lỗ đang bắn nỏ được tạc rất đẹp. Am nhỏ thờ công chúa Mị Châu rất tối, bên trong chỉ le lói ánh đèn, đi theo cô hướng dẫn viên, chúng em đi tới một cánh cửa nhỏ bị đóng kín, chỉ được nhìn từ bên ngoài vào. Cánh cửa đó chỉ được mở vào ngày 15 âm lịch hàng tháng. Bên trong cánh cửa đó có một pho tượng bằng đá khoác trên mình áo thêu hình phượng rất đẹp, nhưng kì lạ là bức tượng này không có đầu.
Chuyến đi tham quan rất bổ ích, em đã được hiểu biết và ghi nhớ sâu hơn lịch sử dân tộc biết ơn công lao của vùa An Dương Vương, và biết đến câu chuyện tình yêu đẹp nhưng bi thảm của công chúa Mị Châu.
CLICK NGAY vào TẢI VỀ dưới đây để download Bài văn hay Kể chuyện về một lần em được đi thăm cảnh đẹp ở địa phương em hoặc nơi khác lớp 5 (Siêu hay) file pdf hoàn toàn miễn phí.