Logo

Mẫu viết bài tập làm văn số 1 lớp 8 - Văn tự sự chi tiết nhất

Mẫu viết bài tập làm văn số 1 lớp 8 - Văn tự sự gồm hướng dẫn lập dàn ý và viết bài TLV từ đề 1 đến đề 3 SGK Ngữ văn 8 tập 1 giúp các em hiểu và tiếp thu bài giảng hiệu quả nhất
5.0
1 lượt đánh giá

Mời các bạn cùng tham khảo dàn ý và các bài văn mẫu viết bài tập làm văn số 1 lớp 8 từ đề 1 đến đề 3 được chúng tôi chọn lọc và giới thiệu ngay dưới đây nhằm giúp các em học sinh mở rộng vốn từ và tham khảo thêm các ý tưởng cho bài viết TLV của mình.

Bài TLV số 1 lớp 8 đề 1: Kể lại kỉ niệm những ngày đầu đi học

Đề bài: Kể lại kỉ niệm những ngày đầu đi học

Dàn ý Kể lại kỉ niệm những ngày đầu đi học

I) Mở bài:

   + Nhắc lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học em thấy ấn tượng nhất (thời gian, địa điểm…).

   + Có thể dẫn dắt bằng cách trích dẫn câu hát, câu thơ.

II) Thân bài:

  - Cảm xúc đêm trước ngày khai trường:

   + Vui mừng, háo hức chuẩn bị đồ đạc (cặp sách, quần áo…).

   + Hồi hộp, lo lắng, không ngủ được.

  - Cảnh vật trên đường tới trường.

   + Con đường tới trường với bố/ mẹ khác trở nên lạ thường.

   + Cảnh bầu trời, hàng cây, chim chóc….

  - Tả về ngôi trường mới

   + Quang cảnh sân trường: bạn bè mới, thầy cô mới, học sinh khóa trên…

   + Cảnh lớp học: bàn ghế, cách trang trí lớp học.

  - Tả về cảnh buổi lễ khai giảng

   + Xếp hàng chào cờ và dự lễ khai giảng.

   + Thầy/ cô hiệu trưởng phát biểu, đánh trống chào năm học mới.

   + Các tiết mục văn nghệ chào mừng lễ khai giảng.

   + Cảm xúc khi được trở thành học sinh ngồi phía dưới lắng nghe thầy cô.

  - Vào nhận lớp học

   + Cảm xúc khi gặp và nghe cô giáo chủ nhiệm làm quen với lớp.

   + Cảm xúc khi có chỗ ngồi riêng, có bạn mới bên cạnh

 III) Kết bài:

   + Khẳng định kỉ niệm ngày đầu tiên đi học luôn sâu đậm, đó là một phần của tuổi thơ.

Bài văn mẫu Kể lại kỉ niệm những ngày đầu đi học hay nhất

    “Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em tới trường, em vừa đi vừa khóc. Mẹ dỗ dành yêu thương,...” Đó là những cảm xúc đầu tiên của tôi khi chuẩn bị vào lớp một. Khi tôi ngân nga bài hát này thì lòng tôi lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp của ngày đầu tiên đi học. Ngày đầu tiên khai trường, đó là cái ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp tám, đã quá quen với không khí học đường, nhưng nhìn lại chiếc cặp chú tôi tặng tuần trước làm tôi thêm bồi hồi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm ngây thơ, bé bỏng của một cậu bé chập chững bước vào cổng trường trong bàn tay gầy guộc nhưng đầy tình thương của bà tôi.

    Ấy là cái ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Hôm ấy, trời thu se se lạnh, mây bồng bềnh trôi, đó cũng là biểu hiện của một ngày khai trường đang đến, một năm học mới bắt đầu. Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng ngây thơ với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan trọng. Thực ra lúc đó còn bé, chưa cảm nhận được mấy về ngày khai trường và cũng chẳng biết đó là ngày gì, nhưng thấy sự quan tâm, bận rộn của người lớn phần nào tôi cũng đã nhận ra có cái gì đó quan trọng. Hôm nay bà sẽ là người đưa tôi đến trường, bố mẹ tôi công tác xa nên không thể đưa tôi đi được, nhưng nghe bà tôi nói bố mẹ tôi cũng háo hức cái ngày này lắm. Vùng quê tôi không phải ở thành thị, cũng chẳng phải một nơi nào giàu có, đó là một vùng sông nước mang đầy nét thôn quê và sự dân dã. Trên đường đi học, bà cháu tôi phải đi qua một con sông. Bác lái đò đã chờ sẵn chúng tôi ở đó. Tôi thấy nét mặt của bác tươi hơn mọi ngày, phải chăng đó cũng vì cái ngày hôm nay, cái ngày mà mọi người gọi là “ngày tựu trường” – trong đầu tôi nghĩ vậy. Trên đò có rất nhiều các bạn học sinh cùng các bậc phụ huynh. Tôi để ý thấy từng nét mặt lo lắng trên mặt bọn trẻ, trong đó có cả mấy đứa thường đi thả diều với tôi, cùng với sự chu đáo của người lớn giống như bà tôi vậy. Điều đó càng làm tôi hiểu thêm về tầm quan trọng của ngày này, nhưng cũng chính vì đó mà khiến tôi càng thêm bận tâm. Tâm hồn tôi bấy giờ nặng trĩu nhưng rồi lại nhẹ nhàng như những cánh hoa tươi rực rỡ trong nắng mai cùng những giọt sương sớm bởi bà tôi đang bên cạnh cùng những dập dềnh của sóng nước. Đang mải mê suy nghĩ, chợt tiếng bác lái đò gọi to làm tôi giật mình: “Các cháu xuống nào, chúc các cháu vui vẻ nhé” Câu nói ấy thật quen thuộc bởi mỗi lần tôi đi đò của bác đều được nghe nhưng hôm nay sao câu nói ấy lại in sâu vào tâm trí tôi như vậy. Nó như động lực giúp tôi mạnh mẽ thêm trong tâm trạng như hiện giờ. Tôi mạnh dạn chủ động nắm tay bà bước xuống đò. Làn gió nhè nhẹ thổi qua, xoa đi cái nóng nực khi ngồi đò và cái bồi hồi của tâm trạng. Ô kìa, kia có phải là trường học, nơi mà tôi sẽ đến. Tôi lờ mờ nhận ra như vậy vì thấy nó khang trang và to lớn hơn bất cứ cái nhà nào mà tôi từng gặp. Bà xoa đầu tôi, nhẹ nhàng nói: “Cháu yêu, trường học của chúng ta đây rồi. Đây sẽ là nơi tu dưỡng đạo đức và kiến thức cháu”. Tôi ngẫm nghĩ mãi về câu nói ấy nhưng vẫn không hiểu vế sau, tôi cho rằng đó là một câu nói mang tính chất nghệ thuật mà các anh chị trong làng vẫn thường hay nói văn vẻ. Quả thực tâm trạng tôi mỗi lúc thay đổi. Bây giờ tôi không còn cảm thấy quá sợ nữa nhưng không hiểu sao chân tôi cứ díu lại. Dù vậy nhưng tôi vẫn cố nhảy theo những bước chân của bà. Đi được một đoạn thì ngôi trường đã hiện rõ trước mắt. Trước mặt tôi là một cái cổng trường to lớn với những chữ viết lằng nhằng khó hiểu. Xung quanh đó là hàng trăm các bạn học sinh khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Bạn thì níu chân mẹ, người thì mếu máo. Chợt có tiếng khóc òa sau lưng tôi, tôi liền chạy lại úp mặt vào bà và cũng nghẹn ngào khó tả. Nước mắt tôi đã dưng dưng đến tận cổ họng. Nhưng nhớ tới những lời mà bố mẹ tôi vẫn hay nựng nịu cùng với sự dỗ dành của bà. Tôi lại can đảm lau nhẹ nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng người. Cùng lúc đó, có một cô giáo đi lại phía tôi. Tôi ngơ ngác nhìn thì cô nhẹ nhàng cất tiếng nói: “Bà cho cháu vào lớp đi. Đó là lớp của cháu” Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến tôi nhớ đến mẹ. Tôi không còn cảm giác sợ hãi nữa. Cô nhẹ nhàng nắm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo sau cô và cảm nhận mùi thơm từ tà áo dài của cô.

    Đã vào lớp học, tôi ngước nhìn ra ngoài cửa sổ và tìm hình dáng thân thương của bà tôi trong lớp người chen chúc cố gắng dặn dò con cái cẩn thận trước khi ra cổng trường. Bà cũng nhẹ nhàng nói với tôi: “Cháu cố gắng ở lại ngoan nhé, trưa bà đón về”. Câu nói ấy của bà khiến tôi không còn lo sợ gì nữa. Bỗng tôi lại nghe thấy giọng nói ngọt ngào khi nãy vang lên. Thì ra cô giáo đang giới thiệu về mình. Thực sự bây giờ trong lòng tôi không còn một mối bận tâm nào nữa, tôi hoàn toàn bình tĩnh và chúng tôi đang bắt đầu làm quen với cô giáo.

Hy vọng các em học sinh đã học được cách viết đoạn văn về ngày đầu tiên đi học hay và ấn tượng cho bài làm của mình.

Bài tập làm văn số 1 lớp 8 đề 2: Người ấy (bạn, thầy, người thân,… ) sống mãi trong lòng tôi.

Đề 2: Người ấy (bạn, thầy, người thân,… ) sống mãi trong lòng tôi.

Dàn ý Người ấy (bạn, thầy, người thân,… ) sống mãi trong lòng tôi.

I)  Mở bài:

   + Giới thiệu về người thân luôn sống mãi trong trái tim em ( cha, mẹ, người thân gia đình, bạn thân, thầy cô, …)

   + Em phải chọn được đối tượng để kể có mối quan hệ với em.

II)  Thân bài:

  - Giới thiệu bao quát: những đặc điểm nổi bật về ngoại hình

   + Hình dáng, nước da, mái tóc, nụ cười, giọng nói.

   + Đặc tả điểm đặc biệt nhất của ngoại hình (tự chọn).

  - Điểm qua về tính cách, sở thích, thái độ, nghề nghiệp, tuổi tác.

   + Chọn đặc điểm quan trọng về tính cách, thái độ khiến em thấy ấn tượng, đáng học hỏi.

  - Kỉ niệm đáng nhớ nhất với người đặc biệt đó

  - Cảm nghĩ, cảm nhận của em về người "sống mãi trong lòng".

III)  Kết bài:

   + Khẳng định tình cảm của mình dành cho người đặc biệt đó.

Bài văn mẫu Người ấy (bạn, thầy, người thân,… ) sống mãi trong lòng tôi cảm động nhất

 Người xưa thường nói: "Ghét của nào, trời trao của ấy". Là một học sinh nam nhút nhát tôi chúa ghét những đứa con gái đanh đá, lắm mồm. Thế mà thượng đế nỡ thực hiện lời nguyền ấy khi ngài ân cần trao cho tôi con Hồng "chà và" (vì nó y hệt nhân vật Hồng "chàvà"lớn trong truyện "Hoa hồng xứ khác" của Nguyễn Nhật Ánh) ngày cô giáo xếp cho nó ngồi cạnh tôi để tôi "kèm cặp" cho cho khỏi nói chuyện riêng. Lạy Chúa! Một con người như nó (đanh đá, chanh chua) thế mà nhiều lúc nó lại có một tấm lòng nhân hậu, vì bạn bè đến thế. Có lúc nó đã làm tôi phải đau khổ đến " gầy gò" suốt bao tháng trời rồi cũng chính nó đến với tôi, giúp đỡ tôi hết lòng khi tôi gặp khó khăn...

   Đúng là "nhất quỷ, nhì ma, thứ ba con Hồng". Nó mới đến lớp có mấy bữa mà đã thâu tóm toàn bộ "đội quân con gái" hùng mạnh. Rồi nó hãnh diện lên ngôi ra tay trị bọn con trai "yếu đuối" chúng tôi. Nó là một thằng con trai thì đúng hơn.

   Ngồi trong lớp, nó luôn luôn chọc nghẹo tôi, tìm mọi cách để gây chiến với tôi (vì tôi là một thằng béo và lùn nhất lớp). Có lần tôi đứng dậy phát biểu ý kiến, nó bỏ hòn đá vào ghế chỗ tôi ngồi. Lúc tôi ngồi xuống thì... chưa hết, nó còn hằm hè cấm tôi không được mách thầy. Tôi chỉ còn nước nhăn nhó cho qua chuyện. Tôi đã luôn nghĩ không tốt về nó nếu như không có chuyện xảy ra...

   Một lần tôi ốm khá nặng, phải nghỉ phép nằm bẹp ở nhà. Chiều hôm đó, thật lạ lùng, nó đến thăm tôi và mang theo một túi quà. Lúc này trông nó hiền ơi là hiền:

   - Cậu cố ăn cho khỏe để mà đi học, bài vở tớ chép hộ cậu, đừng ngại.

   Tôi trố mắt nhìn nó như đang nhìn người ngoài trái đất. Sao hôm nay nó dễ thương đến vậy? Bây giờ thì nhất định nó không là "con trai" nữa.

   - Thôi đùa thế đủ rồi, ta lấy sách ra học nhé! Cậu cố gắng, có gì không hiểu cứ hỏi tớ.

   Nói là làm, nó nhanh nhẹn lấy sách giảng cho tôi, đầu tiên là môn Toán (ốm mà nó bắt tôi phải tính toán) nó ra lệnh cho tôi như cô giáo vậy. Nó hỏi bài, tôi trả lời. Tuy mệt nhưng tôi cũng cố gắng để khỏi phụ lòng nhiệt tình của nó.

   Nó cười tươi hài lòng vì cậu "học trò" ngoan ngoãn. Nhìn nó, bất giác tôi cũng bật cười.

   - "Bây giờ đến môn Địa..." Nó nhắc và cứ lăm lăm cây thước.

   - Môn này khó quá, tớ không học được đâu.

   Bố Hồng dạy địa lý nên nó giỏi môn này ghê. Tên nước, tên sông nó nhớ như in. Tôi nghe nó giảng mà chỉ biết lắc đầu, lè lưỡi. Tôi đành lòng chịu sự chi dẫn của Hồng vậy. Một lát, thấy tôi mơ màng, nó bực tức:

   - Cậu nhắc lại thót tim ("như kẻ ăn vụn bị mẹ bắt được vậy):

   - Ơ ... ơ Thái Bình Dương là đại dương lớn nhất còn Bắc Băng Dương là đại dương... ơ....là đại dương nhỏ nhất!

   - Lần sau cậu chú ý hơn nhé! Mặt nó giãn ra cho đến lúc về. Nó đi rồi mà giọng nói nhiệt tình, đôi mắt vừa nghịch ngợm, vừa dịu dàng còn đọng mãi trong tôi. Tôi thầm nhủ: "Hồng chà và ơi! Thôi tao chả ghét mày nữa đâu!".

   Hai tuần sau tôi đi học được. Nhờ Hồng mà tôi theo kịp bạn bè, thầy giác không phải phụ đại thêm. Một hôm tối đánh bạo hỏi nó:

   - Vì sao mà cậu tốt với tớ quá vậy?

   Nó nhoẻn miệng cười, nụ cười của nó rạng rỡ và chân thành:

   - Vì cậu là bạn của tớ, Thắng ạ.

   Giờ đây, ngồi cạnh nó, nó vẫn còn chọc nghẹo tôi nhưng đã dịu dàng hơn trước rất nhiều. Những lúc tôi tức nó thì nụ cười rạng rỡ hôm nào của nó lại hiện vè làm dịu lòng tôi – Nụ cười tình bạn.

Bài viết TLV số 1 lớp 8 đề 3: Tôi thấy mình đã khôn lớn

Đề 3: Tôi thấy mình đã khôn lớn

Dàn ý Tôi thấy mình đã khôn lớn

I)  Mở bài:

   Thời điểm em nhận ra sự trưởng thành của mình.

II)  Thân bài:

  - Sự trưởng thành về mặt: thể chất, tinh thần, suy nghĩ…

  - Đối với nữ

   + Ngoại hình, vóc dáng:

   + Chiều cao: cao hơn trước.

   + Giọng nói: trong trẻo và ngọt ngào hơn.

   + Cơ thể: cơ thể phát triển tốt trông dịu dàng, nữ tính hơn.

   + Trí tuệ: Cảm tháy bản thân hiểu rõ mình, giải quyết vấn đề nhanh và sâu sắc hơn.

  - Tính cách:

   + Bớt vội vàng hơn trước, làm mọi việc cẩn thận và suy nghĩ chín chắn hơn.

   + Chăm chải chuốt, chăm lo cho vẻ bên ngoài nhiều hơn trước khi đứng trước người khác.

   + Biết quan tâm tới mọi người xung quanh, biết thương yêu và giữ ý hơn trước

   + Hay thẹn thùng trước các bạn khác giới

  - Các biểu hiện của sự khôn lớn:

   + Tự giác trong các hoạt động chăm sóc, vệ sinh cá nhân mà không cần mẹ phải nhắc nhở.

   + Giúp đỡ bố mẹ công việc nhà một cách tự giác và làm chỉn chu.

   + Nhường nhịn em nhỏ ít tuổi hơn

   + Biết thương yêu và quan tâm tới bố mẹ.

   + Biết tự chăm sóc bản thân chu đáo hơn.

III)  Kết bài:

   Quá trình khôn lớn, trưởng thành là điều thú vị, hạnh phúc.

   Nêu cảm nghĩ của bản thân về sự trưởng thành .

Bài văn mẫu Tôi thấy mình đã khôn lớn ý nghĩa nhất

 Để chuẩn bị cho ngày kiểm tra chất lượng đầu năm học, hôm nay, mẹ bảo em: "Con ạ, đã gần đến ngày kiểm tra rồi, con soạn lại góc học tập cho chu đáo đi con ạ! Con gái của mẹ đã lớn rồi! Năm nay con thử sắp xếp một mình xem sao!"

   Nghe lời mẹ, em hí hoáy bắt tay vào soạn cặp, chợt rơi ra một tấm ảnh cũ của em năm lớp năm! Nhìn tấm ảnh, em ngạc nhiên vô cùng. Trời ơi, bây giờ em đã khác xưa nhiều quá, bồi hồi, em ngồi trước gương soi để so sánh mình bây giờ và mình ngày xưa ấy!

   Nhớ năm học lớp Năm, em còn là một cô bé đang sún vì thay răng sữa, mà răng mới không kịp mọc, vẫn phải đi chụp hình gấp để làm hồ sơ chuẩn bị thi tốt nghiệp cấp một. Tấm ảnh trên tay em là một cô bé có đôi mắt ngơ ngác rụt rè, pha chút ngái ngủ hay sượng sùng. Mái tóc ngắn ôm lấy hai má bầu bĩnh, trông em hệt như búp bê nhà trẻ! Mà thật sự hôm đi chụp hình ấy, em cứ lúng túng không biết làm cách nào để che đi cái răng sún, trong khi tính em lại hay cười. Lúc ấy mỉm môi lại thì cũng không được, cuối cùng… là một tấm ảnh ngộ nghĩnh này đây!

   Thế mà bây giờ trong gương lại hiện ra một cô gái trẻ, mái tóc buông dài, bóng mướt, đôi môi hồng hồng vểnh lên như sắp cười với mọi người, làm cho mỗi lần gặp ai xa lạ, em lại phải mím môi lại cho có vẻ thật nghiêm trang! Đã vậy, tay chân em vụt dài ra, làm cho đôi khi bước chân em cứ có cảm giác như là sắp ngã. Quần áo thì hệt như chú bé làng Gióng, mỗi cái áo mẹ mới may cho, em mặc chỉ được vài tháng đã sứt chỉ vị chật chội.

   Đang ngồi nghĩ ngợi mông lung thì tiếng chuông điện thoại reo vang, mẹ am nhấc máy lên nghe, rồi nói:

   - Con ơi, cô chủ nhiệm muốn gặp con bàn công tác đấy, con ạ!

   Em bồi hồi cầm điện thoại từ tay mẹ trao lại. Cô nói:

   - "Ngọc ạ! Cô rất tin tưởng em về sức học, tính cách tự chủ, tính kỉ luật và lòng nhiệt tình công tác, giúp bạn. Vậy em hãy cố gắng giúp bạn Loan vượt qua kì ôn tập này, em nhé! Loan hiện nay cũng còn chưa khỏe sau khi cắt ruột thừa, em ạ! Nếu em đồng ý nhận công tác này, cô cũng xin phép mẹ, cho em về học trễ, mỗi ngày 30 phút trong tuần tới, em nhé!

   Trước niềm tin tưởng của cô, em cảm động nói:

   - Vâng ạ, em sẽ giúp bạn hết lòng, để không phụ lòng tin tưởng của cô!

   Sau khi nhận lời, cô dặn dò em vài điều nữa rồi mới bảo em: "Cô cần gặp mẹ để trao đổi thêm!"

   Nói xong, cô bảo em trao điện thoại cho mẹ, em chuyển máy cho mẹ mà thấy lòng mình vui sướng vô cùng khi nhận được sự tin tưởng của cô giáo chủ nhiệm. Mẹ em trò chuyện với cô xong, lại gần bên em vuốt tóc em nói:

   - Đấy! Con đã lớn rồi, cô giáo giao cho con công tác là một vinh dự, và cũng là thử thách đấy! Hãy cố gắng lên, con nhé!

   Em vui vẻ cúi xuống "dạ" một tiếng rồi chẩy sân, sao mà cuộc sống tươi đẹp và đầy bí ẩn bất ngờ thế nhỉ! Loay hoay, đôi chân em đi nhầm một chiếc giày của mẹ, làm cho đôi chân em khập khiễng thật buồn cười!

►► CLICK NGAY vào TẢI VỀ dưới đây để download hướng dẫn cách lập dàn ý và viết các bài tập làm văn số 1 ngữ văn 8 hay nhất file word, pdf hoàn toàn miễn phí.

Đánh giá bài viết
5.0
1 lượt đánh giá
CÔNG TY CỔ PHẦN TRUYỀN THÔNG HDC VIỆT NAM
Tầng 3, toà nhà S3, Vinhomes Skylake, đường Phạm Hùng, quận Nam Từ Liêm, Hà Nội
Liên hệ quảng cáo: tailieucom123@gmail.com
Copyright © 2020 Tailieu.com