Logo

Các bài văn mẫu lớp 6 số 2 đề 1: Kể một việc tốt mà em đã làm hay nhất

Để viết một bài văn hay kể về 1 việc tốt mà em đã làm, ngoài việc ôn lại các kiến thức về văn kể chuyện đã học. Các bạn có thể tham khảo những bài văn mẫu đã được chọn lọc, để xây dựng bài văn kể của riêng mình một cách rành mạch, thu hút người đọc, người nghe nhất.
3.1
12 lượt đánh giá

Chúng tôi xin giới thiệu với các bạn đọc bài văn mẫu lớp 6 số 2 đề 1: Kể lại một việc tốt mà em đã làm. Nội dung gồm hướng dẫn cách viết dàn ý chi tiết và một số bài văn mẫu hay. Với tài liệu này, giúp ích cho các bạn học sinh lớp 6 tham khảo, học tốt môn Văn và đạt kết quả cao cho bài thi sắp tới. Mời các bạn tham khảo bài viết dưới đây.

Hướng dẫn soạn văn bài Lợn cưới, áo mới lớp 6 ngắn gọn

Soạn bài Luyện tập kể chuyện tưởng tượng môn Văn lớp 6

Soạn bài Thầy thuốc giỏi cốt nhất ở tấm lòng lớp 6

Bài Văn mẫu lớp 6 số 2:

Đề 1: Kể về một việc tốt mà em đã làm

Dàn ý kể về một việc làm tốt của em

a. Mở bài:

  • Giới thiệu việc tốt mà em đã làm.

  • Kết quả của việc mà em đã làm như thế nào?

b. Thân bài:

  • Việc tốt mà bạn đã làm là gì?

  • Thời gian và địa điểm bạn làm công việc đó?

  • Có bao nhiêu người hay chỉ mình bạn?

  • Có người khác chứng kiến hay không?

  • Tâm trạng của người được em giúp đỡ như thế nào?

  • Em có vui khi làm công việc đó?

  • Đưa ra những suy nghĩ của em sau khi hoàn thành công việc.

c. Kết bài:

  • Chốt lại vấn đề và đưa ra những việc làm sau này của mình.

Những bài văn mẫu hay kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 6

Mẫu số 1: Kể về việc tốt em đã làm 

Ông cha ta có câu:

Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.

Đó là câu ca dao mà bà đã dùng để dạy em về lòng thương người, biết quan tâm, giúp đỡ người khác. Và chiều hôm qua, em đã thực sự làm được một việc tốt, giúp cho bạn học của mình.

Chiều ngày hôm qua, như thường lệ, sau khi tan học thì mọi người nô nức ra về. Em có hẹn các bạn gần nhà rằng sau khi về nhà cất cặp sách sẽ tụ tập ở sân bóng gần nhà để chơi đá bóng. Trong lúc đang soạn sách vở thì em nhận thấy rằng bạn Linh - ngồi phía sau em có vẻ rất khó chịu. Thế là,e m liền tiến lại gần và hỏi thăm:

- Linh ơi, cậu làm sao thế?

- Lúc nãy, khi đi vệ sinh, mình bị va cánh tay vào cửa, bây giờ đau quá, không nhấc lên được - Linh nhăn nhó trả lời.

Nghe vậy, em lo lắng:

- Trời, vậy cậu đã xuống phòng y tế chưa? Đê cô Mai khám lại cho. Bị thương ở tay là nguy hiểm lắm đấy nhé.

Linh khẽ trả lời:

- Mình xuống gặp cô Mai rồi. Cô bảo chỉ là bị thương phần thịt thôi, xoa dầu bóp vài hôm là hết.

- Vậy thì yên tâm rồi - Em thở phào.

Thế nhưng, vừa quay đi, em lại quay phắt lại hỏi:

- Thế thì làm sao cậu về được nhà? Mình nhớ là bố mẹ cậu đã về quê thăm bà ốm rồi mà?

- Đấy, thế nên nãy giờ mình đang ngồi nghĩ cách đây này. Thật khó quá.

Cả em và Linh cùng mặt ủ mày chau suy nghĩ. Các bạn trong lớp đã về gần hết rồi, chỉ còn lác đác vài bạn đang vội vàng thu dọn nốt. Thế là, em reo lên:

- Hay là để mình đèo cậu về nhà nhé!

- Nhưng nhà mình ngược hướng với nhà cậu mà. Như vậy trời tối cậu mới về đến nhà đấy. Mà cậu còn cái hẹn đá bóng với tụi Hùng, Kiên, Tuấn đấy - Linh ái ngại trả lời.

Em cười xòa:

- Ôi trời, cậu không phải lo đâu. Mình không có sợ trời tối đâu mà. Cứ xem như là mình đang được đi dạo phố đi. Còn vụ đá bóng thì hôm khác cũng được, có gì mà phải ngại chứ.

Nghe em nói vậy, khuôn mặt Linh dãn ra, nở một nụ cười tươi rói. Thế rồi, em vội mang cặp lên lưng, rồi xách cặp giúp Linh, cả hai cùng hăm hở tiến về phía nhà để xe. Trên đường về, chúng em cùng nhau nói cười rôm rả. Đến hôm nay em mới biết, thì ra Linh là người vui tính đến vậy. Những câu chuyện tiếu lâm dí dỏm, thú vị cậu ấy kể như mãi không hết được. Khiến cho con đường dường như ngắn đi. Thỉnh thoảng những cơn gió lướt qua, thổi khô đi những giọt mồ hôi vương trên gò má em. Đến nơi, em giúp Linh mang cặp vào tận nhà, sau đó vội vàng quay về nhà. Linh có giữ em lại ngồi chơi, nhưng em từ chối, vì muốn nhanh về nhà kịp giờ cơm. Cậu ấy cứ cảm ơn em mãi, khiến em vô cùng ngại ngùng. Nhưng xen vào đó là niềm tự hào khi mình đã làm được một việc tốt giúp cho người khác.

Trên đường về nhà, em đạp nhanh như bay. Cả cơ thể nhẹ bẫng, dù đã đạp xe cả một quãng đường dài. Có lẽ, chính bởi niềm vui khi giúp bạn đã khiến cho em được vui sướng, đến quên hết mệt nhọc như thế nào.

Mẫu số 2: Kể về một việc tốt mà em đã làm ngắn

Chiều hôm nay, trên đường đi học về em vừa đi vừa lẩm nhẩm mãi câu hát “Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng…”. Bởi vì câu hát ấy như đang hòa làm một với tâm hồn em. Tâm hồn của một cô bé vừa làm được một việc tốt giúp cho người khác.

Chuyện là sáng nay, em đến trường sớm hơn thường lệ. Khi em đang ngồi trên ghế đá thảnh thơi ăn sáng và ngắm nhìn trường học, thì em nhìn thấy ở phía góc sân trường, một bác lao công đang một mình lầm lũi dọn vệ sinh một mình. Sân trường thì rộng, lá khô thì nhiều, nhưng chỉ có một mình bác quét dọn mà thôi. Thấy vậy, em liền ăn vội miếng bánh cuối cùng rồi chạy vội lại giúp bác. Sau khi em ngỏ lời, xin giúp bác quét sân, thì bác ấy đã từ chối:

- Cháu cứ vào lớp đi, bác xin nhận tấm lòng của cháu. Chứ cháu mà giúp bác thế này là bẩn hết áo trắng đấy.

Nghe vậy, em liền trả lời:

- Bác cứ để cháu giúp bác ạ. Cháu quét hết lá khô ở khoảng sân này để bác gom vào túi cho nhanh. Cháu làm cẩn thận lắm, không dây vào áo trắng đâu bác.

Nhìn thấy vẻ mặt khẩn khoản của em, bác ấy cuối cùng cũng chịu đồng ý. Thế là hai bác cháu, một lớn một bé, cứ loay hoay trên sân trường. Chỉ một lát sau, sân trường lại sạch sẽ, gọn gàng, những chiếc lá khô nằm gọn trong túi rác. Vừa làm, em và bác vừa trò chuyện. Nhờ vậy, em hiểu thêm về những vất vả của nghề lao công. Và cũng khiến em càng thêm kính mến bác. Lúc bác rời đi, đã nhìn em rất dịu dàng và cảm ơn em tận ba lần. Khiến em vô cùng vui sướng. Những mệt nhọc nãy giờ như tan biến đi hết rồi. Trong em chỉ còn lại những niềm vui bất tận. Cũng lúc này, sân trường dần ồn ào, náo nhiệt hơn, bởi các bạn học sinh đến trường. Em cũng vội chạy về phía lớp học, để chuẩn bị cho buổi học sắp diễn ra.

Suốt buổi học hôm ấy, em luôn cảm giác mình có gấp đôi năng lượng so với mọi ngày. Nguồn năng lượng ấy được tạo nên từ những lời cảm ơn chân thành của bác lao công. Và được tạo nên từ trái tim đang vui sướng vì đã làm được một việc tốt của em.

Mẫu số 3: Kể về việc làm tốt của em

Trên tivi lại vang lên câu hát “Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui…”. Cô ca sĩ cứ ngân lên những giai điệu miên man, còn em thì cứ phấn khởi nhớ về việc tốt mà mình đã làm được vào sáng nay.

Như thường lệ, vào sáng chủ nhật hàng tuần, em đều dậy sớm để chạy bộ quanh xóm. Khi em đang thoải mái hít thở bầu không khí trong lành của sáng sớm, thì nhìn thấy bóng ai thấp thoáng ở bên kia. Tò mò em tiến lại gần thì thấy chị Lan. Em ngạc nhiên hỏi:

- Em chào chị Lan ạ, chị đi đâu mà lại dựng xe ở đây thế ạ?

- Chào Thư, chị đang tìm ví em ạ. Lúc nãy, chị tránh con chó nên ngã xe, ví văng ra, rơi đâu đó quanh đây rồi. Khổ quá đi thôi - Chị Lan than thở.

Nghe vậy, em liền nói tiếp:

- Có phải chiếc ví màu vàng không ạ, để em tìm với chị nha.

Nói rồi, chưa đợi chị ấy trả lời, em liền bắt tay vào tìm kiếm. Thấy vậy, chị Lan liền cười và nói: “Vậy chị cảm ơn Thư trước nhé”.

Cùng chị Thư, em cặm cụi vạch từng khóm cỏ, tìm ở từng khe tường, chăm chú hết sức để tìm chiếc ví. Chợt, ở dưới mương nước gần đấy em thấy một vệt màu vàng. Vội tiến lại gần, em thấy rõ một chiếc ví màu vàng đang nằm trên bãi bùn. Do mấy hôm nay, trời nắng to, nên mương nước cạn đi, để lộ phần bùn sình lên. Nghe tiếng em, chị Lan mừng rỡ chạy lại, nhận ra đúng là ví của mình. Có lẽ do phần cỏ lau che lấp, nên mãi chị Lan không nhìn thấy. Nhưng bây giờ, lại một vấn đề nữa đặt ra. Để lấy được chiếc ví thì phải đi xuống phần bùn lầy, mà chị Lan một lát nữa phải đi lên trường để nộp bài tập. Vì tìm ví đã lâu nên chị không có đủ thời gian để vòng về nhà. Thế là, không ngần ngại, em cởi dép, xắn quần lên, lội xuống dưới để lấy ví lên. Chiếc ví đã dính bẩn, nhưng thật may giấy tờ và tiền ở bên trong vẫn sạch sẽ. Chị Lan sung sướng nhận lấy chúng từ tay em, rồi ôm chầm lấy em, cảm ơn rối rít. Em vui lắm. Chị dúi vào tay em tờ 50.000 đồng, bảo là quà cảm ơn, nhưng em kiên quyết từ chối. Thấy vậy chị đành thôi. Xong xuôi, chị lên xe, chạy vội lên trường, trước khi đi còn không quên quay đầu lại cảm ơn em lần cuối.

Thế là, em trở về nhà với một đôi chân dính đầy bùn đen. Kì cọ mãi mới sạch được. Thế nhưng, trên đường về nhà và cả trong lúc rửa chân, lúc nào em cũng cười tươi rực rỡ. Hạnh phúc vì mình đã làm được một việc tốt.

----------------------------------------------------------------------------------------

→ Link tải miễn phí bài văn mẫu lớp 6 số 2 đề 1: Kể về một việc tốt mà em đã làm:

Chúc các bạn học tập tốt!

Đánh giá bài viết
3.1
12 lượt đánh giá
CÔNG TY CỔ PHẦN TRUYỀN THÔNG HDC VIỆT NAM
Tầng 3, toà nhà S3, Vinhomes Skylake, đường Phạm Hùng, quận Nam Từ Liêm, Hà Nội
Liên hệ quảng cáo: tailieucom123@gmail.com
Copyright © 2020 Tailieu.com
DMCA.com Protection Status