Mời các bạn cùng tham khảo dàn ý và các bài văn mẫu Tả cơn dông lớp 5 chọn lọc hay nhất được chúng tôi tổng hợp và giới thiệu ngay dưới đây nhằm giúp các em học sinh mở rộng vốn từ và tham khảo thêm các ý tưởng cho bài viết của mình.
Mùa hè yêu thương đã đến! Vào mùa hè, những cơn dông thường đến và đi bất chợt. Em luôn quan sát những cơn giông ấy với tâm trạng hào hứng.
Mùa hè ở quê em rất oi nóng, không có một cơn gió nào thổi qua. Mọi vật đều im lặng chịu đựng cái nắng bỏng rát đổ lên. Trời đang nắng to là thế bỗng gió thổi mạnh hơn. Cây cối rung chuyển. Trên trời, mây đen ùn ùn kéo tới. Những tia nắng rủ nhau chạy trốn thật nhanh. Nền trời u ám hẳn. Cơn giông đang sắp tới. Lũ kiến thi nhau bò lên cao; đám chuồn chuồn chao đảo sà xuống mặt ao rau muống. Xe cộ đi lại nhanh hơn như muốn về nhà thật nhanh. Một vài người dừng lại mặc áo mưa rồi đi tiếp. Ai nấy đều vội vã.
Đoàng… Tiếng sấm sét nổ ầm ầm. Tia chớp rạch ngang bầu trời, chạy loằng ngoằng xuống đồng lúa. Từng hạt mưa to, nặng rơi xuống mặt đất. Bỗng… rào…rào… Mưa trút xuống ngày một nhiều hơn. Mưa trắng xóa cả nền trời. Trên mặt ao, các bong bóng mưa nhanh chóng tan biến rồi lại hình thành. Mưa to kèm với gió giật mạnh. Cây cối ngả nghiêng, oằn mình trước sức nặng của mưa gió. Nhiều cành cây chống đỡ không nổi đã gãy rụng. Gió như muốn bật tung gốc rễ của cây cối nhưng cây cối cũng kiên cường bám trụ đến cùng. Mấy khóm hoa trong vườn nhà em cũng bị dập nát bởi cơn mưa dông. Ngoài đường không một bóng người. Có lẽ ai cũng tìm được chỗ trú ẩn an toàn. Ở các ngõ nhỏ, nước ngập đến chừng con khoai. Mấy chú cá lạc dòng cuống quýt tìm lối bơi về ao.
Cuối cùng cơn mưa dông cũng qua đi. Mưa rơi thưa dần rồi tạnh hẳn. Bầu trời trở nên trong sáng, quang đãng như chưa hề có cơn dông nào qua đi. Những đám mây đen kéo đi hết, những tia nắng tinh nghịch ló mặt ra vui đùa. Mọi người lại đổ ra đường tiếp tục những công việc của mình.
Chẳng hiểu sao em luôn thích những cơn dông, thích cảm giác tươi mát mà cơn dông mang lại. Tuy nhiên em cũng tự nhủ cần cẩn thận ứng phó trước những cơn dông như vậy để đảm bảo an tòan cho bản thân.
Trưa hè, mặt trời chói chang và gắt đặc hơi nóng. Ánh nắng từ trên chụp xuống quyện cùng hơi nước bị nung hầm hập bốc lên từ các đám ruộng nồi váng phèn.
Đằng đông, một mảng mây đen kịt, to và nặng lan tỏa mọi phía. Gió nổi lên với nhịp độ ngày một tăng. Gió mang hơi nóng bao trùm mọi vật rồi nhanh chóng đẩy chúng biến đi. Lúc này, mảng mây trên bầu trời sâu hút dần to ra, biến dạng rất nhanh rồi bao trùm cả mặt đất.
Trên đồng, mọi người hối hả thu dọn nông cụ, chạy vội vào các chòi gần đấy. Từng đợt sóng lúa rào rào khua vang từ đám này qua đám khác. Trên đường, cây cối nghiêng ngả, nhành lá như dựng đứng cả lên. Không thấy bóng dáng chim chóc đâu nữa, có lẽ chúng đã biết trước mà lẩn tránh đâu đó.
Đằng xa, một trốt xoáy xoắn ốc hình phễu to và đen mun di chuyển với tốc độ chóng mặt. Đến đâu con trốt ấy cuốn hút tất cả các vật trong luồng chuyển động của nó đến đấy. Trong thân hình uốn éo đen sệt của cơn lốc có đủ thứ: lá cây nhiều như bướm, thân cành còn nguyên cả rễ của điên điển, lát, những bó mạ chưa kịp cấy, có luôn cả chiếc nón lá của ai đó quên chưa kịp lấy. Tất cả những thứ ấy được xốc lên, kéo xuống như trò tung hứng của các diễn viên xiếc. Mưa bắt đầu rơi một cách thưa thớt nhưng nặng hạt.
Vài phút sau, gió có vẻ thấm mệt nên dịu dần rồi dừng hẳn. Cơn lốc đã tan biến tự lúc nào không rõ, mây mỏng dần rồi đứt chân, hé lộ ánh sáng hanh vàng. Mọi vật như bừng tỉnh sau cơn dông.
Con phố tôi ở mang tên nhà chí sĩ yêu nước nổi tiếng nhất đầu thế kỉ XX của đất nước: Phan Bội Châu. Nó đã cùng tôi trải qua thời thơ ấu, những ngày nắng đẹp và cả những khi dông bão. Bây giờ đang là mùa hè, cơn dông có thể ập tới bất cứ lúc nào và tôi đã quá quen thuộc với cảnh ấy. Những lức đó, tôi thường ngồi mơ màng nhìn qua cửa sổ ngắm phố phường.
Tiếng gió rít qua khe cửa và mây đen ùn ùn kéo tới che khuất Mặt Trời. Thế là lại một cơn dông sắp đến. Các tia nắng không còn nô đùa với các hàng cây mà rủ nhau chạy trốn những đám mây đen độc ác. Mọi người đang đi trên đường vội tìm chỗ trú dưới mái hiên hay dừng lại mặc áo mưa. Con phố vắng lặng hẳn đi cho dù chỉ mấy phút, nước vẫn còn tấp nập, ồn ào.
Mưa trút xuống ào ào. Hạt mưa thi nhau rơi xuống mặt đường. Con đường như được măc áo mưa, nước không đọng lại mà chảy đến hai rãnh thoát nước đang làm việc một cách thầm lặng, hăng say giúp đường không bị ngập nước.
Không, chỉ có thế, cơn dông còn kèm theo cả gió lốc. Hai hàng cây bên đường nghiêng ngả chống chọi với những cơn gió lăm le bứt tung từng vốc lá, thân cây già cỗi đau đớn nhìn những chiếc lá còn xanh mà đã phải lìa cành.
Cùng với cảnh ấy, tại các cửa hàng bên đường, chủ nhân vội vã đóng cửa như để cố níu kéo chút ấm. Tôi nhìn thấy rõ vẻ mặt lo âu của các bà gánh hàng rong. Họ sợ rằng sẽ không bán được hàng và tối về sẽ phải xoay xở bữa tối cho đàn con như thế nào không biết nói sao với đàn con. Bời vậy, họ đội mưa, cố hối sức mình rảo bước qua các dãy phố, chăm chỉ như những con ong, cái kiến, việc lưu hành giao thông như ngừng lại, thi thoảng có chiếc xe máy rồ ga phóng qua khiến con đường lại càng có vẻ im ắng. Trong các quán cơm, quán phở không có cảnh người ra kẻ vào như mọi ngày. Con phố bị bao trùm một thứ gì đó rất buồn tẻ, đơn địệu, thời gian như ngừng trôi. Có vẻ như cây kim giờ bị sút ra khỏi trục còn anh kim phút và kim giây vừa chạy vừa ngủ gục.
Thế mà cũng đến lúc cơn dông kết thúc. Mưa ngớt hạt rồi tạnh dần. Thay vào những đám mây đen là ông Mặt Trời tươi cười cùng những tia nắng ấm áp. Phố phường lại nhộn nhịp người qua lại.
Cơn dông đã qua, tôi lại phát hiện thêm được một bộ mặt mới của khu phố. Tất cả những gì của khu phố: nhà cửa, cây cối... lại càng gắn bó với tôi hơn. Sau này, dù có đi đâu, về đâu tôi cũng sẽ không quên con phố kể cả những khi thời tiết xấu, có dông như lúc này bởi một lẽ đơn giản: nó đã cùng tôi chia sẻ buồn vui từ lúc còn trong nôi đến bây giờ, khi tôi sắp trở thành thiếu nữ.
Vậy là mùa hè đã về trên thành phố đã về cùng ánh nắng chói chang như rót mật trên đường và những trận mưa rào không báo trước. Mới hôm qua, trận mưa rào đầu tiên từ đầu hè đã tới mang lại cả tươi trẻ cho thành phố.
Khi ấy, em đang ngồi học bài trước cửa sổ, ngoài phố, ánh nắng trải vàng như rót mật, thời tiết có chút oi ả, thỉnh thoảng mới có làn gió nhẹ thổi qua. Chợt, nắng như nhạt dần, rồi từ trên mái nhà đã nhe tiếng lộp bộp mỗi lúc một to rồi trở nên ào ào như trút nước. Trời thậm chí không tối lắm mà nắng vẫn còn hiện hữu trong không gian nhưng mưa đã xuống từ lúc nào. Đầu tiên là vài tiếng lộp bộp trên mái nhà rồi ngay lập tức là một màn mưa trắng xóa tầm nhìn ào ào như thác đổ. Nhà em đang phơi đồ trên sân thượng chỉ chút nữa là không kịp rút vào, quần áo có bị ướt đôi chút. Người đi đường thì trở tay không kịp, ai có sẵn áo mưa thì dừng lại bên đường mặc áo mưa để đi tiếp, nhưng những người không có thì đành táp vào hiên nhà ai đó để chờ trời tạnh. Không giống như con người, cây cối đưa mình ra hứng lấy những làn nước mưa mát lành, đung đưa trong làn gió, reo vui với vạn vật như là một lời cảm ơn cơn mưa đã cho chúng những làn nước mát. Mưa trút xuống làm dịu hẳn đi không khí oi nóng từ sáng, làm vạn vật và con người đều trở nên dễ chịu hơn. Em đưa tay ra ngoài hứng lấy làn nước mưa, mưa rơi vào lòng bàn tay mát lạnh. Nhưng cơn mưa rào ngắn ngủi đi cũng nhanh và bất ngờ như cách nó đến vậy. Mưa chợt ngớt rất nhanh, đang ào ào, trở về chỉ còn lộp độp và dứt hẳn. Mưa xong để lại trên bầu trời một vầng cầu vồng bảy sắc rất đẹp trong ánh nắng tỏa rạng nơi nơi. Mẹ bảo em lại phơi đồ ra cho khô. Người đi đường đã cất áo mưa, đường phố đông đúc trở lại, những vũng nước đọng lại bên đường cũng dần rút. Thành phố trở lại khô ráo nhanh chóng bởi ánh nắng chói chang như rót mật. Sau cơn mưa, cây cối như xanh tốt hơn nhiều, không khí chỉ còn lại mùi hơi nước mát mẻ dễ chịu, bụi bặm cả thành phố như tan biến sau mưa. Tiếng chim từ đâu bay tới chuyền cành hót ríu rít trên cây, đâu đấy còn nghe cả tiếng ếch kêu trong những cống thoát nước. Em hít một hơi thật sâu để cảm nhận không khí trong lành của thành phố mình sau cơn mưa, thật dễ chịu, thật thoải mái. Em thầm cảm ơn cơn mưa rào đã mang lại cả sự tươi trẻ cho thành phố.
Cơn mưa rào vừa tạnh, cả thành phố lại trở lại nhịp sống như ban đầu nhưng lại có một sự tươi mới, thanh mát lạ kì, nhìn khoan khoái đẹp đẽ như chùm cầu vồng lộng lẫy sau mưa được tắm nắng vậy.
Mùa hạ thường có những cơn mưa bất chợt như không báo trước bao giờ.
Bầu trời trong xanh, cao và rộng. Nắng mùa hạ như đang thiêu đốt vạn vật. Cái nắng gay gắt. Cái nắng chói chang làm mọi vật như đang ủ rũ. Rồi bất chợt như ai đem đổ cả nghiên mực lên trời khiến những làn mây xanh như chạy trốn. Cả ông mặt trời cũng chạy trốn, nấp mình sau những chòm mây đen. Chỉ còn lại những đám mây đen ngày càng dày đặc. Gió bắt đầu thổi mạnh. Rồi những tiếng sấm ầm ầm. Sét như những lưỡi gươm tua tủa rạch ngang bầu trời. Không khí như đông đặc lại. Gió mạnh làm những làn cây cong mình như không thể chống đỡ nổi. Gió cuốn bụi mù mịt trên những con đường. Gió làm xào xạc những khóm mía góc vườn. Mọi người hối hả trở về nhà. Những đứa trẻ hồn nhiên hình như lại thích trời mưa. Chúng í ới gọi nhau chạy ra đường như để chào đón trận mưa đang tới. Gà mẹ lục đục dắt đàn con vào tránh mưa nơi những chân đống rạ. Những chú cóc dường như vui vẻ nhất. Nhân dịp này chúng được nhảy ra khỏi những chiếc tổ cũ tha hồ kêu ồm ộp như nói chuyện với ông trời. Những đàn mối bay lượn vui vẻ trong không gian. Mối già bay cao, Mối trẻ bay thấp. Họ hàng nhà mối chỉ góp mặt đông đủ mỗi khi mưa về.
Rồi không bao lâu, trời bắt đầu đổ mưa. Lúc đầu, mưa nhỏ hạt. Rồi những hạt mưa to dần. Tiếng mưa rơi lộp độp trên mái nhà, trên những tàu lá chuối như những bản nhạc vui nhộn. Rồi mưa mỗi lúc một to. Mưa làm ngập ngụa những con đường. Nước mưa tràn ngập những con ngõ nhỏ. Khắp không gian, một màu trắng của mưa. Mưa xối xả như muốn trút hết nước xuống mặt đất. Những chú cá rô nghịch ngợm lách mình lên khỏi ao bèo. Thấp thoáng trên những con đường xa, những chiếc ô với màu sắc sặc sỡ đang vội vã trở về nhà. Một vài chiếc xe máy phóng nhanh làm nước trên mặt đường bắn tung tóe… Những đứa trẻ đã chạy nhanh vào hiên nhà trú mưa. Nhưng chúng vẫn không thôi nghịch ngợm, vẫn xòe tay ra hứng những hạt nước mưa rơi trên mái nhà xuống với ánh mắt thích thú.
Những cơn mưa đến rồi bất chợt đi. Mưa mùa hạ không rả rích đêm ngày mưa thối đất thối cát như mưa mùa đông, không lấm tấm mưa phùn như mưa mùa xuân. Sau cơn mưa, nước mưa chảy thành dòng trên mặt đường. Mọi vật như được cởi bỏ tấm áo cũ dính đầy bụi bặm để khoác lên mình tấm áo mới vẫn còn lung linh những hạt mưa. Những con đường trở nên sạch sẽ và sáng sủa hơn. Những chú giun chui lên khỏi mặt đất. Rồi chúng lại nhanh chóng bảo nhau trở về tổ bởi mẹ con nhà gà đang ráo riết kiếm mồi. Mọi người lại trở lại với những sinh hoạt bình thường của cuộc sống. Những cậu bé lại kéo nhau chạy ra đường nghịch những dòng nước đầy ắp đang chảy thành rãnh lớn. Những hạt nước mưa đang trườn mình xuống đất từ những tàu lá chuối xanh. Bầu trời lại quang đãng và như cao rộng thêm ra. Không khí sau cơn mưa lại trở nên mát mẻ và dễ chịu. Những nàng gió như cũng hiền lành hơn. Nhẹ nhàng lướt thướt kéo mình qua vạn vật. Sau cơn mưa mùa hạ, bầu trời về phía tây bao giờ cũng đỏ ửng. Cầu vồng xuất hiện với bảy sắc màu kì diệu như muốn làm duyên với không gian bao la. Cơn mưa mùa hạ làm những đọt bàng non rụng xuống, rồi hoa bàng rụng trắng cả một góc sân.
Mưa mùa hạ đến và đi bất chợt. Nhưng chính sự bất chợt đó lại để lại những khoảnh khắc không thể quên. Nó làm dịu đi không khí oi nồng, ngột ngạt của mùa hạ đầy lửa, làm con người dễ chịu, thư thái để cảm nhận hương vị của cuộc sống.
Quê em là vùng đất nắng lắm mưa nhiều. Những cơn mưa đầu hè luôn mang lại sự tươi mát cho quê em. Chiều qua cũng có một cơn mưa như vậy.
Trời đang nắng to, khí trời thật ủ dột, oi bức, không có tới một gió nào thổi qua cả. Cây cối đứng im lìm. Nắng như cái lò “bát quái” phả xuống mặt đất. Hàng chuối xơ xác đứng rủ lá. Chú chó nhà em nằm dài ngoài hiên, thè cái lưỡi ra thở hừng hực vì không chịu được nóng.
Bỗng nhiên trời đang nắng đó mà tối sầm ngay lại. Ông mặt trời sợ gì mà trốn đâu mất. Thấy vậy lũ gà nhao nhác chạy vào chuồng vì tưởng trời sắp tối. Từ phía xa xa, em đã nghe thấy tiếng gió rào rào chạy lại. Mây đen cũng rủ nhau ùn ùn kéo đến. Mây như mang hơi nước nặng trĩu che kín đen cả một góc trời. Gió mỗi lúc một giật mạnh, bốc từng đám cát bụi mù mịt như đáp vào mặt người đi đường ran rát. Trên đường, người mỗi lúc một thưa dần. Ai cũng cố đạp thật nhanh để về nhà cho kịp khỏi ướt.
Rồi, sấm nổ đùng đoàng. Chớp như xé toạc bầu trời đen kịt. Mưa bắt đầu rơi lộp bộp trên mái tôn. Tiếng mưa loong boong trong chiếc thùng hứng nước, đồm độp trên phiến nứa, gõ chan chát vào tàu lá chuối… Lúc đầu, ngoài trời chỉ một vài hạt lách tách, càng về sau mưa càng to. Nước như thể có bao nhiêu trên trời là đổ xuống hết cả. Cây bòng bế lũ con đầu tròn trọc lốc múa may quay cuồng trong gió. Hàng cau nghiêng ngả như người say rượu. Ngoài vườn, những con ếch nhái thi nhau đuổi theo những con mối bị vỡ tổ. Trên đường, lũ trẻ thi nhau đuổi chạy tắm mưa. Hai bên đường, loáng thoáng bóng người trú mưa. Chỉ một lúc sau, sân nhà em đã lưng nước.
Thế nhưng, chỉ một lát sau mưa đã tạnh dần. Lũ gà chạy ra kiếm mồi. Trời rạng dần. Những chú chim lại bay ra hót ríu ran. Bầu trời như cao và xanh hơn. Ông mặt trời ló ra, chói lọi trên vòm lá bưởi lấp lánh. Mưa đã ngớt nhưng nước vẫn chảy từ mái nhà xuống ồ ồ. Những rạch nước nhỏ lênh láng trên khoảng vườn. Hết mưa rồi. Mọi người lại vội vàng đổ ra đường tiếp tục cuộc hành trình của mình.
Cơn mưa chiều qua đã làm cho đất trời quê em thêm sức sống mới. Nhờ cơn mưa này, lúa thêm tươi tốt. Em thầm nghĩ chắc năm nay quê mình lúa được mùa lắm đây.
Mùa hạ là mùa của ánh nắng vàng nhuộm hết cả những con đường với những cơn gió mát lành, giúp cho cái nắng gắt như được giảm xuống, là mùa của những tiếng ve kêu lẫn trong những cành hoa phượng đỏ rực cả một góc trời. Và hơn hết, em yêu nhất chính là những cơn mưa rào chợt đến chợt đi tưới mát tất cả vạn vật.
Buổi chiều hôm ấy, trời bỗng nhiên oi ả hơn mọi ngày. Ánh nắng như chói chang hơn, cả một vùng không hề có lấy một chút gió nào. Ai ai cũng cảm thấy mệt mỏi, những chiếc quạt máy như không đủ công suất để phục vụ cho tất cả mọi người nữa, chúng chỉ chạy một cách lờ đờ. Ngay cả với những hàng cây cổ thụ và những bãi cỏ dài nay cũng như không còn sức sống nữa. Chúng như héo rũ, không còn được đung đưa theo những cơn gió như thường ngày. Ai cũng mong có một cơn mưa mát lành tới để làm dịu bớt cái oi nóng của những ngày hè. Và rồi, chỉ khoảng nửa tiếng sau đó, trời đất như thay đổi. Những đám mây đen sì từ chân trời bay về.
Trời bỗng nổi lên những trận gió lớn như mang biết bao hơi lạnh từ biển vào trong đất liền. Trẻ con cùng nhau reo vui, chào đón cơn mưa đến với niềm vui hân hoan, hạnh phúc. Và rồi “Ầm!” một tia chớp như xé toạc cả bầu trời cùng với tiếng sầm ì ùng. Ngay lập tức, người lớn vội vàng chạy về nhà đóng cửa, cất đồ phơi ở bên ngoài, còn những lũ trẻ thì cười vui sướng, hẹn cùng nhau đá bóng dưới trời mưa. Hoạt động của con người như nhanh hơn để chạy đua với thời tiết. Những hạt mưa lớn bắt đầu rơi “lộp bộp” ở trên mái hiên, trên những con đường.
Và nhanh chóng sau đó, cơn mưa lớn bắt đầu rơi như trút, những hạt mưa mát lạnh đậu xuống như xua tan hết tất cả cái oi nóng của mùa hè, làm cho lòng người cũng cảm thấy trong lành vui sướng hơn bao giờ hết. Cơn mưa tưới mát vạn vật, mang đến cho con người và thiên nhiên một sức sống mới hơn bao giờ hết. Cây cối như được gội rửa, tẩy đi hết những bụi bẩn của những ngày qua. Cơn mưa mùa hạ tới nhanh mà đi cũng nhanh. Sau cơn mưa, tất cả mọi thứ như được khoác thêm một lớp áo mới - tươi mát và trong xanh hơn bao giờ hết. Mọi vật cùng vui sướng khi được tắm mát sau rất nhiều ngày oi bức. Phía xa xa, trên bầu trời trong xanh sau trận mưa, bỗng nhiên xuất hiện những tia sáng lung linh, cong cong vươn lên giữa bầu trời - cầu vồng sau mưa.
Mưa mùa hạ không chỉ tưới mát sức sống cho vạn vật mà còn làm cho con người cảm thấy yêu đời hơn bởi những gì mà nó đem tới. Những cơn mưa chợt tới chợt đi đã trở thành một hình ảnh tượng trưng cho mùa hè và cũng giúp chúng ta được gần nhau hơn, để có những phút giây gần bên nhau, cùng lắng nghe những tiếng mưa rơi bên hiên nhà.
Đó là một buổi sáng đẹp trời ở trường em. Đang là giờ học nên không khí yên tĩnh bao trùm cả ngôi trường, thậm chí có thể nghe thấy cả tiếng xe cộ chạy ngoài đường. Bỗng từ đâu, một cơn gió “không mời mà đến” bất thình lình thổi mạnh vào ngôi trường báo hiệu một cơn mưa to ập đến.
Cơn gió thổi mạnh làm cánh cửa chưa cài chốt đập mạnh vào khung cửa đánh rầm làm tất cả giật nảy mình. Thế là cả lớp xì xầm cùng một chủ đề: Chuyện gì đang xảy ra? Bão? Mưa? Hay chỉ là một cơn gió? Lớp trưởng ra hiệu cho cả lớp im lặng nhưng cả lớp cứ xôn xao. Tiếp theo đó, những đám mây đen dày đặc không biết từ đâu kéo đến bao phủ luôn cả thành phố vì em thấy nó từ rất xa. Ông mặt trời cũng không rõ “tung tích”.
Gió ngày càng mạnh hơn. Cả lớp càng nhốn nháo hơn. Bỗng ông sấm giáng xuống trần gian một nhát sấm, rồi mưa ào xuống như trút nước. Mưa xối xả như chưa từng được mưa. Đúng lúc đó tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên. Tất cả học sinh ào ra ngoài hành lang. Gió thổi nước mưa làm em mát lạnh. Nước mưa rơi rào rào làm là cây rung lên xào xạc, những bông hoa lung linh, chắc chúng khoái chí lắm! Mưa rơi xuống mái tôn lộp độp, rơi xuống sân nghe lách tách, tất cả tạo thành một bản nhạc hòa âm thánh thót. Những giọt mưa tung tóe, giọt ngả, giọt nghiêng, giọt xiên qua kẽ lá, rơi xuống mặt sân đọng lại thành những vũng nước to.
Mưa tuôn xối xả đến mức sân trường như một bức màn trắng xóa. Nhìn ra cổng trường chỉ thấy mờ mờ, thỉnh thoảng vài chiếc xe lác đác chạy qua. Những chú chim bồ câu chẳng thấy đâu chắc chúng tìm một nơi kín đáo để tránh mưa. Những con chó, con mèo cũng tìm nơi ẩn nấp.
Mưa ngớt dần, ngớt dần rồi cũng tạnh hẳn. Những đám mây đen biến mất thay vào đó là những đám mây trắng dần xuất hiện. Ông mặt trời dần hiện ra chiếu xuống mặt đất những tia sáng ấm áp sưởi ấm muôn loài. Bảy sắc cầu vồng xuất hiện tuyệt đẹp phía xa xa. Mọi thứ trở lại như lúc đầu. Những chú chim bay đi tìm mồi, kêu ríu rít như mừng rỡ đón chào nắng ấm. Đường phố bắt đầu nhộn nhịp hẳn lên, xe cộ tấp nập ngược xuôi. Sau cơn mưa bầu trời quang đãng hơn, cây cối như được tắm mát sau những ngày nóng oi bức trở nên xanh tươi hơn. Cảnh vật sau cơn mưa đẹp hơn bao giờ hết.
Một cơn mưa thật mát mẻ, thú vị. Em ước gì sẽ có thêm thật nhiều những cơn mưa nữa để có thể xua đi những cái nóng bức của mùa hè, giúp cô bác nông dân được mùa bội thu, đem lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho mọi người.
1. Mở bài:
- Giới thiệu cơn mưa rào mùa hạ ở Bắc Bộ: Thường xuyên đến một cách đột ngột.
- Em gặp cơn mưa rào đó ở đâu, trong hoàn cảnh nào?
2. Thân bài:
* Cảnh trước cơn mưa.
* Cảnh trong cơn mưa.
- Mưa to dần lên:
+ Hạt mưa nặng, trắng xóa thành từng vệt dài.
+ Mưa mau hơn, thành màn mưa trắng xóa, quất tới tấp xuống mặt đường.
- Mưa rơi khắp mọi nơi:
+ Mưa đổ trên mái nhà, sủi bọt trên sân
+ Mưa gõ lên lá dừa, lá chuối, chúng giống như đang sải cánh bơi giữa màn nước đang dội từ trên xuống.
- Cảnh vật trong cơn mưa:
+ Những cánh đồng lúa hả hê uống no nước
+ Những chú chim lông ướt nhẹp đang nép vào các cành cây.
* Cảnh sau cơn mưa.
- Trời ngớt mưa dần rồi tạnh hẳn.
- Không khí mát mẻ hẳn ra
- Cây cối như xanh mượt hơn,..
3. Kết bài:
- Lợi ích của cơn mưa rào: Xoa dịu sự oi nồng, bức bối của những ngày hè,...
- Nêu cảm nghĩ về cơn mưa rào bất chợt.
►► CLICK NGAY vào nút TẢI VỀ dưới đây để tải về các bài văn Tả cơn dông lớp 5 hay và ý nghĩa nhất file pdf hoàn toàn miễn phí!